SÀI GÒN DẤU NẮNG
Xuôi theo dòng tóc muợt mà
Nắng lùa bụi phấn lên tà áo bay
Em Gia Long nhẹ gót hài
Lá me vỗ cánh tóc dài ươm thơ
Bánh xe lăn, cuộn vòng mơ
Áo xanh bẽn lẽn bên bờ sông thương
Em Trưng Vương mát hiên trường
Nón nghiêng giọt ấm thơ vờn sương mai
Hè trưa gõ nhịp thương hoài
Câu thơ nắn nót cũng
sai luật vần
Muốn trao em cứ ngại ngần
Thôi đành ướp vội cất dành năm
sau
Rồi em xếp giải lụa đào
Bài thơ chưa gửi trôi vào chân không
Rồi anh nối gót Lạc Hồng
Mộng mơ một thuở theo dòng
nước trôi
Non sông ngày ấy đổi đời
Sài Gòn dấu nắng tả tơi ngọn bồng
Chí trai uất nghẹn từng cơn
Sẩy tay ngà ngọc đoạn trường chao ôi!
Câu hò Đồng Tháp à ơi
Me vàng lại thổi nắng rơi hiên trường
Trăng vờn ngọn trúc đầu làng
Bàn chân lạc mẹ rộn ràng lên khơi
No comments:
Post a Comment