Thursday, November 30, 2017

ÂU CHÂU VÀ HOA KỲ KÊU GỌI VIỆT NAM TRẢTỰ DO CHO MẸ NẤM


ÂU CHÂU VÀ HOA K
KÊU GỌI VIỆT NAM TRTỰ DO CHO MẸ NẤM

Liên minh châu Âu (EU) nhắc lại mong muốn Việt Nam thả bà Nguyễn Ngọc Như Quỳnh "ngay lập tức và vô điều kiện" sau phiên phúc thẩm giữ y án 10 năm tù.

Wednesday, November 29, 2017

NAM HÀN MUỐN ÁM SÁT KIM JONG UN

          HÁN THÀNH – Lãnh tụ trẻ Kim Jong-un có tính khí hung ác và một nhân cách man rợ được thấy rõ từ thuở còn là một thiếu niên được nuông chìu. Đó là nhận xét của một người từng đứng đầu nhánh nghiên cứu của cơ quan tình báo Nam Hàn. 

CSVN SỢ LUẬT SƯ VÕ AN ĐÔN

CSVN SỢ LUẬT SƯ VÕ AN ĐÔN
  
                 
       Cali Today News – Lấy lý do luật sư Võ An Đôn “lợi dụng quyền tự do ngôn luận” thông qua nhiều bài viết, phát ngôn, trả lời phỏng vấn báo chí, nên nhà cầm quyền CSVN đã xóa tên ông ra khỏi danh sách Đoàn luật sư tỉnh Phú Yên.

BẮC HÀN BẮN THỬ HỎA TIỄN LIÊN LỤC ĐỊA


BẮC HÀN BẮN TH
HỎA TIỄN LIÊN LỤC ĐỊA

          Washington DC. (Reuters) – Bắc Hàn lại vừa bắn thử một hỏa tiễn vào hôm thứ Ba, 28 tháng 11, tức rạng sáng thứ Tư, giờ địa phương.

TIỄN NHAU MÙA ĐÔNG

TIN NHAU MÙA ĐÔNG

Ơ kìa hình như đã lp Đông
L
ưng tri tuyết trng n đy bông,
M
t chút thoáng bun nghe tr lnh...
Nhàn nh
t em phai chút má hng.

M
t chút mà lòng mãi vn vương,
M
t bước em qua by đon đường,
o nh chp chùng... Đông gi nh
Nh
li mòn, no cũ mù sương.

Thu đã qua r
i sao vn thương,
Lá vàng gieo, xoá l
i thiên đường...
Em đi l
ng l trông bun lm,
M
t cánh bum thăm thm đi dương.

T
y, ch đây đã my Đông,
Ơ kìa má trng, ôi môi hng,
Đông đ
u, thm lnh thương thương mãi...
Bông tuy
ết... nao nao c cõi lòng.

Ch
ng thà anh chết anh không tiếc,
Ti
ếc đ khói mù vương mt biếc
Trong m
t ngày tin bit nước non,
Tóc buông theo gió bay bi
n bit.

Ta ti
n người đi... Ta tin nhau.
Ôi, đau lòng nh
ng bui Đông đu...
Trăm năm mu
n gi mà không được,
Đông đ
ến đây ri! Em đâu?!

Nh
em... ta bt tng bông tuyết
Tay m
ra ri... Tuyết đâu?!...

Văn Nguyên D
ưỡng
L
p Đông 2017


TRẦN VĂN LƯƠNG THỀ KHÔNG VỀ NƠI ẤY..

TRẦN VĂN LƯƠNG
THỀ KHÔNG VỀ NƠI ẤY..
      
                                                                         Ngô Quốc Sĩ
                Dân Việt bỏ nuớc ra đi tìm tự do từ năm 1975, nhưng mỗi người đi đều ấp ủ mộng trở về, tiêu biểu như Nguyệt Ánh,Việt Dũng, Nam Lộc, Anh Bằng, Trúc Phương…

Tuesday, November 28, 2017

ĐỪNG ĐEM BỐ VỀ

ĐỪNG ĐEM BỐ VỀ
      
Con ơi hãy lắng nghe lời Bố dặn,
Sau khi mà Bố nhắm mắt xuôi tay,
Nhúm tro tàn, hãy tạm để nơi đây,
Đừng có vội đem ngay về chốn cũ.
Bố chỉ sợ con nghe người ta dụ,
Theo kết bè kết lũ để “thăm quê”,
Rồi tiện tay mang tro Bố trở về,
Để Bố lỗi lời thề khi bỏ xứ.
Nơi cắt rốn, ai mà không thương nhớ,
Ai không hề trăn trở bước lưu vong.
Nhưng con ơi, phải nghĩ đến non sông,
Đang đau đớn chờ mong ngày giải thoát.
Tháng Tư đó, quê hương mình tan nát,
Bao nhiêu người gạt nước mắt ra đi.
Lòng dặn lòng, trong giây phút phân ly,
Còn giặc Cộng, quyết thề không trở lại.
Lời khấn nguyện, Bố hằng ghi nhớ mãi,
Và dẫu lòng luôn khắc khoải xót xa,
Bố quyết tâm không phản bội quê nhà,
Dù khi đã hóa ra người thiên cổ.
Về sao được khi quê cha đất tổ,
Còn trong tay đám hổ báo sài lang
Đang đê hèn làm nô lệ ngoại bang,
Nhưng độc ác hung tàn cùng dân Việt.
Làm sao Bố yên tâm dù đã chết,
Khi dân Nam vẫn rên siết trong tù,
Từ học trò, tu sĩ đến nông phu,
Chỉ vì “tội” chống kẻ thù xâm lược.
Vong hồn Bố làm sao siêu thoát được,
Khi đau lòng nhìn đất nước thân yêu,
Bỗng trở nên, trong một sớm một chiều,
Nơi sản xuất rặt những điều tồi tệ.
Xã hội đã suy đồi từ gốc rễ,
Già lưu manh, đến trẻ cũng lưu manh,
Người với nhau chỉ lừa đảo tranh giành,
Cả đất nước biến thành hang trộm cướp.
Dù kẻ khác về ăn chơi nườm nượp,
Nhưng mình không làm thế được, con ơi.
Nhìn khắp nơi tội ác vẫn ngập trời,
Ai là kẻ không bồi hồi phẫn chí.
Làm sao mà an nghỉ,
Khi mộ phần bao chiến sĩ miền Nam
Bị bọn cầm quyền độc ác gian tham,
Muốn cướp đất, đã san thành bình địa.
Nỗi đau càng thấm thía,
Khi thấy người chạy mất vía năm nao,
Nay trở về thật diêm dúa bảnh bao,
Cùng nhăn nhở, ồn ào nâng chén cạn.
Làm sao mà thanh thản,
Khi phải nhìn đứa bạn ngày xưa,
Nạng gỗ mòn, ống quần rỗng đong đưa,
Khay vé số dầm nắng mưa kiếm sống.
Làm sao không tuyệt vọng,
Khi chung quanh tràn ngập bóng quân thù,
Ngoan ngoãn tuân theo lệnh của Tàu phù,
Hung hăng gác căn nhà tù vĩ đại.
Làm sao không tê tái,
Khi dân mình cứ mãi gánh khổ đau.
Và dù cho ở tận đáy mộ sâu,
Người chết cũng phải gục đầu than khóc.
Chỉ đem Bố trở về khi dân tộc
Có nhân quyền và độc lập tự do,
Người người đều được áo ấm cơm no,
Không còn bị loài Cộng nô thống trị.
Con hãy nhớ những lời này thật kỹ:
Bao lâu bầy Cộng phỉ vẫn thong dong,
Gót chân Tàu còn giẫm nát non sông,
Thì mình vẫn quyết một lòng son sắt.
Con ơi nếu Trời xanh kia quá quắt,
Bắt dân mình vĩnh viễn mất quê hương,
Thì chút tro tàn của kiếp tha phương,
Đổ giùm Bố, đừng tiếc thương giữ lại.
Mộng cứu nước bao năm rồi chưa toại,
Lối quay về, ngàn quan ải cách ngăn.
Trong đêm đen, đôi khóe mắt nhọc nhằn,
Nỗi đau đớn thầm lăn trên má lạnh.
Trần Văn Lương


Friday, November 24, 2017

TRÚC PHƯƠNG
BI ĐÁT CỦA KIẾP NGƯỜI
                  
                                          Ngô Quốc Sĩ
          Trúc Phương là một nhạc sĩ tài hoa, đã được tôn vinh là “vua Bolero”, nhưng cuộc đời người nghệ sĩ lại qúa hẫm hiu, sống cô đơn, nghèo khó với nhiều bất hạnh. Ông sinh tại Trà Vinh, sinh hoạt văn nghệ tại Ty Thông tin tỉnh Vĩnh Bình trong một thời gian ngắn rồi lên Sài Gòn. Trúc Phương bắt đầu học nhạc ở lớp nhạc của nhạc sĩ Trịnh Hưng chung với Đỗ LễThanh ThúyÁnh Tuyết...và lập nghiệp luôn ở đó.

Tuesday, November 21, 2017

TẠ ƠN MẸ

TẠ ƠN MẸ

Tạ ơn Mẹ, người không cùng huyết thống
Tóc mẹ vàng, da mẹ trắng như mây
Mẹ vớt con từ vực thẳm lưu đày
Nuôi con lớn bằng tình thương máu mủ

Tạ ơn Mẹ vì con mà lam lũ
Ngày qua ngày trong xưởng máy, nhà kho
Làm thêm giờ cho con được ấm no
Đêm lại thức dạy con từng tiếng Mỹ

Khác ngôn ngữ như ngăn thành, cách lũy
Mẹ dỗ con bằng ánh mắt, vòng tay
Mẹ gốc Âu, con gốc Á, khổ thay
Con là nợ, vì đâu mà mẹ gánh!

Mẹ biết con từ quê hương bất hạnh
Có lũ người hung ác tựa sài lang
Nuốt miền Nam bằng nanh vuốt bạo tàn
Đưa cả nước trở lại thời trung cổ

Cũng từ đó con như chim mất tổ
Tuổi còn thơ đã bỏ mẹ, lìa cha
Xuống thuyền đi trong nước mắt nhạt nhòa
Đem tính mạng gửi trên đầu ngọn sóng

Nhờ ơn Mẹ như trời cao biển rộng
Con mới còn sống sót đến ngày nay
Được nên người trên đất nước thứ hai
Niềm hãnh diện cho cả hai dân tộc

Trong hồn con mẹ rạng ngời ánh đuốc
Sáng bập bùng soi mỗi bước con đi
Lời Mẹ hiền con sẽ mãi còn ghi:
“Là dân Mỹ, nhưng đừng quên gốc Việt!”

Dâng lên Mẹ đóa hồng tươi thắm thiết
Chứa tình con từng cánh đỏ yêu thương
Mai con về quì hôn đất quê hương
Càng nhớ đến ngàn công ơn của Mẹ.

                VŨ ĐÌNH TRƯỜNG  


Monday, November 20, 2017

T ƠN NGƯỜI
T ƠN ĐI

Xin t ơn con thơ
Cho ta lng tri mơ
Li ngõ xanh màu mt
Đường hoa bước nhn nhơ

Xin t ơn ngưi thương
Cho ta ta kết tơ duyên
Thuyn tình nghe sóng v
Thơ chp cánh lên tiên

Xin ta ơn m hin
Cho con tui hoa ni ên
Ngun sa thơm lm ngt
Làn môi m còn nguyên

Xin t ơn cha già
Cho con ngát hương hoa
Đường trn giăng nn no
Tin yêu gót ngc ngà

Xin t ơn người đi
Cho ta trn nim vui
Nhân tình sâu khóe mt
Đy p chén ngt bùi

Xin t ơn Đt Tri
Mưa hng phúc tuôn rơi
Bi trn thôi lng đng
Thân tâm nh lên khơi