Wednesday, July 28, 2021

 

TIN ĐỜI

 

Mỗi sáng ta lên mạng

Tìm đón nhận tin vui

Cho đời người ửng nắng

Cho đời mình thêm tươi

 

Nào hay đầy hung tín

Người lặng lẽ ra đi

Không một lời giã biệt

Ôi tử biệt sinh ly

 

Người thân lâm trọng bệnh

Giường chiếu bỗng lạnh căm

Mắt tủi hờn ứ đọng

Ôm cả mối thương tâm

 

Người quen nay mất trí

Chẳng còn nhận biết ai

Chồng con thành xa lạ

Em với ta lạc loài

 

Người xưa giờ xuôi nẻo

Tình thuở ấy trôi xa

Thuyền trăng đành gác mái

Bến hẹn cũ phôi pha

 

Người yêu sang thuyền khác

Duyên mới vị còn nồng

Kỷ niệm mờ sương khói

Tình tan theo pháo hồng

 

Thẫn thờ ta gõ phím

Môi thầm gọi tên đời

Chữ nghĩa mờ giấy ướt

Khăn tang quấn ngang trời

                 Ngô Đức Diễm

 

 

 

 

 

Friday, July 23, 2021

 

XIN ĐỪNG HỎI

 

Xin đừng hỏi, sao tôi gác bút

Tịnh khẩu, mất hứng bàn bạc sự đời

Chuyện vui buồn gió thoảng ngoài tai

Thơ thẩn lạc loài, một mình ngõ vắng

 

Xin đừng hỏi, sao tôi thầm lặng

Nghe thiên hạ chửi nhau chẳng tiếc lời

Phải trái hơn thua? Ừ cũng thế thôi

Thế sự được mất có chi mà nhức óc!

 

Vui làm sao? Cõi trần như gió lốc

Người với người, chó sói chốn rừng thưa

Tha nhân- địa ngục, gian dối lọc lừa

Nữ Thần Tự Do thẹn thùng cúi mặt

 

Nói làm sao? Lịch sử oai hùng lịm tắt

Người qùy gối tôn vinh tội phạm- thánh nhân

Giã từ cha ông, truyền thống hùng anh

Xây quyền lực trên đỉnh cao tội ác

 

Nghĩ làm sao? Những nhà khoa bảng trí thức

Rủ nhau xuống đường cổ võ bạo hành

Những tưởng màu da khí cụ nhân quyền

Nào hay thế lực ngầm- bàn tay ma quỷ

 

Nhục làm sao! Tên sĩ quan nghênh ngang áo mũ

Nhẫn tâm bỏ quên thân phận lưu vong

Chạy theo lợi danh, gót lấm bụi hồng

Tiếc cho ai! Võ văn một thời vang bóng

 

Buồn làm sao? Ông lãnh đạo tổ chức giải phóng

Kề vai chung sức quyết dành lại quê hương

Chính kiến hẹp hòi tư duy cuồng ngông

Phản bội anh em, đánh mất chính nghĩa

 

Tiếc làm sao! Truyền thông cánh tả

Bán lương tâm đổi lấy bạc tiền

Đánh lừa dư luận bóp mép xỏ xiên

Nâng tà gian lên ngôi hoàng đế!

 

Ai thắng ai thua? Ai người cuồng sĩ?

Nhấp chén Hồ Trường nuốt hận ngàn năm

Mang mang thế sự men cay môi mềm

Ném xuống đáy mồ cơn điên một thuở

                                                 Ngô Đức Diễm

 

 

KHÔNG

      Tặng Nancy Pelosi

 

Hoa kỳ thời vận mới

Ta quyết ném vào không

Dòng sử xanh truyền thống

Văn hóa vụn rêu rong

 

Không cần cha cần mẹ

Phụ mẫu thành người dưng

Vành nôi trơ củi mốc

Máu mủ thả trôi sông

 

Không cần chồng bên vợ

Phu thê lạnh như đồng

Hôn nhân như tầm gửi

Quên đi giải tơ hồng

 

Không phân biệt nam nữ

Giới tính khác gì đâu

Thôi! Chẳng cần sinh nở

Tuyệt chủng hứa ngàn sau

 

Không tôn vinh sự sống

Chỉ bảo vệ nữ quyền

Thai nhi loài vô tính

Sống chết hẳn vô duyên

 

 

 

 

Không cần chi chính nghĩa

Gian tà cứ lên ngôi

Nghênh ngang ngai đao phủ

Phải trái cũng pha phôi

 

Không màng tới tổ quốc

Biên giới mở thênh thang

Nào sợ chi tội phạm

Da màu cứ hiên ngang

 

Không kèn và không trống

Tiễn đưa người sang sông

Bên kia bờ ảo vọng

Đi không lại về không!

                  Ngô Đức Diễm

 

 

 

 

 

 

 

 

 

Monday, June 28, 2021

 

XIN LÀM VIÊN ĐÁ

 

Con xin làm viên đá

Chẳng cẩm thạch hoa cương

Huy hoàng nơi thánh điện

Chỉ làm đá góc tường

Âm thầm ngắm sao sương

 

Con xin làm viên đá

Lót đường về quê cha

Nâng bước chân rời rã

Trên nẻo đời bao la

Giữa cõi người phong ba

 

Con xin làm viên đá

Hứng nỗi đau trần gian

Bàn chân người đinh nhọn

Như gai thấu tâm can

Nhấp men đời miên man

 

Con xin làm viên đá

Chất cao vạn niềm tin

Xây đời lên đỉnh tháp

Ánh khổ giá lung linh

Ngời nến sáng phục sinh

 

Con xin làm viên đá

Ghi khắc mười giới răn

Vỉa hè nằm lăn lóc

Chạm gót người ăn năn

Đời tỉnh giấc trầm luân

                     Ngô Đức Diễm

 

 

 

 

 

Monday, June 14, 2021

 

LÒNG CHA

            Cho con ngày từ phụ

 

Tạ ơn trời cho cha bàn tay

Mười ngón vỗ về con tháng ngày

Dìu bước chân chim  đường muôn lối

Vạn nẻo đời khỏi thẹn cỏ cây

 

Tạ ơn đất cho cha đôi chân

Đứng thẳng lên cho con niềm tin

Đời thách đố đỉnh đồi cao ngất

Ngọn tang bồng ngất nghểu tầng xanh

 

Tạ ơn đời cho cha vành tai

Lắng nghe con thỏ thẻ hôm mai

Tiếng chim non lời ca thánh thót

Thương làm sao chập chững gót nai

 

Tạ ơn người cho cha mắt nâu

Dõi bước con trong cuộc bể dâu

Chân cứng đá mềm ru tuổi ngọc

Đường trần khập khiễng gót thấp cao

 

Tạ ơn nước cho cha vai thon

Gánh mẹ gánh con cũng nhẹ êm

Gánh giang sơn chưa tròn bồng thỉ

Hồ Trường chén hận mãi đầy nguyên

 

Tạ ơn Ngài cho cha con tim

Yêu đời yêu con yêu thế nhân

Lẽ thường mặc biển dâu hình hoại

Chữ tình mãi ghi khắc ngàn năm..

Ngô Đức Diễm

 

 

 

 

 

 

Friday, May 28, 2021

 

CHỢT NHỚ

 

Buổi sáng

Gió lùa vào song

Nắng ấm len vào khung cửa

Gót nhẹ lướt trên thảm cỏ

Chợt buồn

Đóa quỳnh hồng vừa héo

Một nhan sắc tàn tạ

Đời rã cánh phù dung

 

Buổi trưa

Nắng cháy đỉnh đầu

Mặt trời lửa bốc đỏ chói

Mệt nhoài núp bóng tùng xanh

Chợt mát

Giòng đời lửng lơ mấy trắng

Nỗi đau xưa cũ lắng dần

Trái tim gõ nhịp phù vân

 

Buổi chiều

Mặt trời xuống núi

Hoa vàng ngái ngủ triền đồi

Cuộc đời xế chiều ngả bóng

Chợt lạnh

Tóc xanh nay đã đổi màu

Bàn tay mười ngón thấm mỏi

Bốn phương bằng hữu còn ai?

 

Buổi tối

Ngắm vầng trăng khuyết

Mộng mơ lấp mãi chưa đầy

Khẻ nhấp Hồ trường chén hận

Chợt tỉnh

Chí trai tang bồng lỗi hẹn

Ta đã lạc mất lối về

Quê hương chìm khuất mù khơi

 

Nửa khuya

Trăn trở gối mộng

Cánh bướm vờn lối đi xưa

Chân chim rón rén ngõ trúc

Chợt nhớ

Một thời bảng đen phấn trắng

Gót giày sột soạt lá bàng

Ru ta vào giấc bình yên

                Ngô Đức Diễm

 

 

 

 

 

 

Saturday, April 24, 2021

 

QUỐC HẬN 46, NHỚ HAY QUÊN

Lại thêm một lần dân Việt ngậm ngùi tưởng niệm Quốc Hận 30 tháng 4! Thật buồn đến nhức buốt tâm can như Lương Trần đã thốt lên Hn lũ con hoang hn ngút tri. Hn này sao viết hết thành li!

Có người nghĩ rằng, nên quên quá khứ để hướng về tương lai. Thậm chí, có người còn cổ võ quên hận thù để hòa giải hòa hợp dân tộc! Thật mỉa mai! Làm sao quên được quá khứ? Làm sao quên được mối hận mất nước? Hình ảnh người chiến sĩ cộng hòa tức tưởi buông súng đầu hàng khi đạn đã lên nòng. Hình ảnh ngũ tướng anh hùng tuẫn tiết để bảo toàn danh dự. Hình ảnh người tù cải tạo vùi thân trong trại lao động khổ sai. Hình ảnh người thiếu nữ nhũn mềm trong tay hải tặc. Hình ảnh người mẹ cắt máu thay sữa cho con bú trên thuyền vượt biên…Tất cả còn đó như một tiếng nấc ngàn thu!

Bốn mươi sáu năm trôi qua, lịch sử vẫn chưa sang trang và bối cảnh thế giới hôm nay vẫn chưa thật sự thuận lợi cho công cuộc đấu tranh dành lại tự do dân chủ cho dân Việt. Tây Tạng sau 62 năm vẫn chưa thoát khỏi ách thống trị Bắc Kinh. Tân Cương vẫn bị đàn áp thô bạo. Hồng Kong sau những ngày hùng khí bốc lên như bão lửa, nay lại chìm xuống trong gọng kìm Bắc Kinh một cách thê thảm. Ngay Miến Điện, ánh sáng dân chủ vừa mới lóe sáng, nay lại tắt lịm với chế độ quân phiệt tàn ác! Hòa bình Trung Đông đang lùi lại một cách nguy hiểm với sự chỗi dậy của các thế lực khủng bố đã từng bị kiềm chế…

Đặc biệt tại Hoa Kỳ, ngọn đuốc dân chủ đã từng cuốn hút cả thế giới như một hấp lực, nay cũng đang hoen mờ bởi những thế lực bất chính, khuynh tả, ngả theo xã hội chủ nghĩa, đã từng là thảm họa của nhân loại. Dân Mỹ đang hoang mang, không biết tương lai Hoa Kỳ sẽ đi về đâu? Đáng buồn nhất là một số người Việt lưu vong lại bị tha hóa, quên cội xa nguồn, đánh mất căn cước tị nạn cộng sản của mình. Thậm chí, có những khuôn mặt trí thức khoa bảng, những cựu sĩ quan cao cấp Việt Nam Cộng Hòa, và những cơ quan truyền thông thiên tả, đã vô tình hay hữu ý cổ võ cho những thế lực bất chính, bênh vực tội phạm, ủng hộ gian tà, đe dọa nền an ninh thịnh vượng của Hoa Kỳ và thế giới. Nhóm người này đang bị lên án là u mê thiếu hiểu biết, hay hơn nữa, là vô ơn phản bội, sẽ bị lịch sử nguyền rủa…

Riêng tại Việt Nam, ước mơ dân chủ cũng đang nhạt  mờ với ách thống trị của tập đoàn lãnh đạo tham quyền độc đoán, tay sai ngoại bang, nhất là móng vuốt Bắc Kinh lại càng sắc nhọn, với ý đồ làm chủ biển Đông và biến Việt Nam thành chư hầu của thiên triều.

Trong bối cảnh thiếu thuận lợi đó, công cuộc đấu tranh cho tự do dân chủ của dân Việt càng khó khăn hơn, đòi hỏi nhiều quyết tâm và nghị lực hơn. Đối đầu với thù trong giặc ngoài, thiết tưởng sức mạnh dân tộc là yếu tố quyết định trong cuộc vận động dân chủ hóa Việt Nam.

Câu hỏi căn bản là dân Việt phải làm gì? Hẳn nhiên, chúng ta không thể trông chờ người cộng sản thay đổi bản chất, hay hy vọng ngoại bang giúp đỡ giải thể chế  độ cộng sản hiện nay. Dân Việt phải  tự cứu lấy mình, phải tự đứng vững trên đôi chân của mình và vươn lên xứng với uy danh “Việt” là  trổi vượt và vượt thắng không ngừng. Dân Việt đã chiến thắng kẻ thù phương Bắc với Trưng Triệu, Hưng Đạo Lê lợi Quang Trung. Dân Việt đã thắng kẻ thù phương Tây với Phan Bội Châu, Phan Chu Trinh, Cường Để, Nguyễn Trường Tộ..Dân Việt cũng đã kiên cường chống lại kẻ nội thù là cộng sản Việt Nam với  bao xương máu và tim óc, nhưng rốt cuộc đành chấp nhận làm con cờ thí trên bàn cờ quốc tế trước sự phản bội của Đồng Minh. Hôm nay, lịch sử vẫn chưa sang trang, nhưng cuộc chiến còn tiếp tục một cách quyết liệt cho đến khi cánh cửa dân chủ rộng mở và dân Việt vui hưởng tự do thái bình. Tuy hiện nay, tiếng nói dân chủ, khát vọng tự do và nhân quyền đang bị bóp chết bởi tập đoàn lãnh đạo độc tài, tham quyền cố vị, bởi lũ con hoang thái thú nhẫn tâm làm tay sai ngoại bang bán nước cầu vinh. Nhưng sức mạnh dân tộc vẫn còn âm ĩ, và ý chí quật cường vẫn ngấm ngầm kết tụ. Một chân lý căn bản không thể lay chuyển, là dân tộc Việt mãi trường tồn và vươn lên với ý chí Phù Đổng, thần khí Diên Hồng, ngọn lửa Bến Nghé và con tim Lạc Hồng. Tiếng trống thúc quân và tiếng kèn nổi lửa sẽ vang vọng khắp mọi miền đất nước, thổi bùng cơn bão lửa cách mạng, đưa dân Việt tới thắng lợi cuối cùng. Cơn bão lửa Nguyễn Chí Thiện tiên báo đang âm ỉ châm ngòi. Ngày “tã trắng thắng cở hồng” sẽ không còn xa. Dân tộc Việt sẽ thay niềm đau Quốc Hận bằng niềm vui chiến thắng, cùng hân hoan chào đón dân chủ tự do thanh bình..Việt Nam minh châu trời Đông!

Ngô Quốc Sĩ

 

 

Tuesday, February 16, 2021

 

ƯỚC NGUYỆN ĐÊM XUÂN

 

Nếu tôi là nước

Sẽ cuốn sạch

Rác rưởi quyền ác thú

Rửa tội nhân gian từ đáy đầm lầy

Trả lại cho người dòng xanh muôn thuở

 

Nếu tôi là gió

Sẽ nhẹ lướt

Rừng núi bạt ngàn cây cỏ

Cuốn bay hết tủi nhục oan khiên

Con cháu nữ thần trời cao ngẩng mặt

 

Nếu tôi là cát

Sẽ lăn lóc

Xói mòn ngai vàng phản tặc

Lũ kiến ong tan tác cuồng ngông

Mộng dã tràng rơi rụng hai tay trắng

 

Nếu tôi là nắng

Sẽ sưởi ấm

Chiều đông mây mù tuyết lạnh

Xóa tan bóng tối lịch sử thâm đen

Phục hồi truyền thống nghìn thu chói rạng

 

Nếu tôi là biển

Sẽ khuấy sóng

Thủy quái trùng khơi ló dạng

Dế giun giòi bọ rẫy chết phơi thân

Non nước linh thiêng rồng vàng uốn khúc

 

Nếu tôi là mực

 

Sẽ đậm nét

Xoáy sâu từng nỗi uất ức

Xô ngã ngôi báu dạ thú mặt người

Xây lại thành thánh đỉnh trời cao ngất

 

Nếu tôi là mật

Sẽ thấm ướp

Tình người ngọt ngào tha thiết

Lòng mẹ suối nguồn ấp ủ thai nhi

Sự sống tôn vinh giữa dòng lệ tủi

 

Nếu tôi là núi

Sẽ thách thức

Biển sâu mở mắt nhìn  trời cao vút

Chính nghĩa lung linh trên đỉnh vàng son

Gian tà cúi mặt thẹn thùng đáy nước

 

Nếu tôi là ước

Sẽ chấp tay

Khấn nguyện trời cao đất thấp

Đuổi thú hoang quay gót về rừng

Mùa xuân đất khách thanh bình rạng nở

 

Ngô Đức Diễm

 

Tuesday, February 9, 2021

 

XUÂN ĐÃ VỀ CHƯA?

 

Xuân về? Ừ nhỉ, xuân về thật

Cỏ non xanh mướt trải chân mây

Mai đào tươi thắm lan khoe sắc

Hồng lên môi má trẻ thơ ngây

 

Cỏ hoa tươi, sao lòng người se héo!

Bút gác rồi! Tim vẫn chưa yên

Đất hứa sóng cuồng lên giông bão

Quê nhà mòn mỏi nuốt oan khiên

 

Người buồn cảnh vui, đời đảo ngược

Gió xuân ớn lạnh buốt tâm can

Đuốc sáng mờ trên tay thần nữ

Đất mẹ dậy sóng hận da vàng

 

Bóng tối phủ mờ nghìn sao sáng

Công lý chào thua lũ tà gian

Đỉnh trời chính nghĩa trăng rơi rụng

Ngai vàng son phấn dạ sói lang

 

Nhục sử sang trang thời vận mạt

Truyền thống ngàn đời thả trôi sông

Cháu con linh thần nay mất gốc

Vật vờ theo bọt sóng cuồng ngông

 

Triệu con tim nghẹn ngào thổn thức

Triệu cánh tay nâng đuốc tự do

Đốt hờn căm dậy cơn bão lốc

Ngọn hải đăng tỏa sáng trời mơ

 

Dòng sử xanh từng trang lật mở

Giấc mộng lành chớm nở trên môi

Ngọn sông Đào tuôn trào sữa ngọt

Đón ta về lịm giấc vành nôi

                                  Ngô Đức Diễm

 

 

Thursday, February 4, 2021

 

LÒNG XUÂN NGHẸN NGÀO

 

Tiễn đưa chị Đặng Thi Liệu,

anh Thái Doãn Ngà và Nguyễn Bảo Cường vừa ra đi..

 

 

Mai đào nụ thắm, xuân sang

Nửa hồn thâm tím, mắt vàng gió Đông

Gần xa bằng hữu xuôi dòng

Thẫn thờ đất khách cõi lòng quạnh hiu

 

Còn ai giữa chốn cô liêu

Chơi vơi tay níu cánh diều lạnh không

Người đi rũ sạch bụi hồng

Người về ngụp lặn giữa dòng trái ngang

 

Chí trai thôi đã muộn màng

Lối về đất mẹ mộng vàng khói mây

Mơ trời Đông níu trời Tây

Đường đời hai ngả vơi đầy nước non

 

Pháo hồng rộn rã phố phường

Thân tâm rời rã vô thường sang canh

Triệu bàn tay, triệu bước chân

Nhịp tim thoi thóp tần ngần cỏ cây

 

Cuồng ngông rắn rết đầm lầy

Sử xanh xé nát hận đầy nước non

Đâu rồi? Thuở ấy vàng son

Nữ thần cúi mặt lệ hờn ướt mi

 

Lực ngầm tụ đọng sân si

Hào quang dẫm nát tội ghi ngàn đời

Hố sâu tộc chủng động khơi

Đào sâu thù hận cõi người tiêu vong

 

Nhân danh  thế lực quỷ vương

Tôn vinh tội phạm làm gương thánh hiền
Ngược đời ngược đạo “nghịch
thiên

“Giả vong” ắt hẳn oan khiên ngập trời

 

Đã hay trọn đạo làm người

Dạy con dạy vợ một lời tiết trung

Con hư vợ cũ bỏ chồng

Gia thất tình nghĩa bán không chợ đời

 

Phất phơ đạo đất đạo trời

Nhẫn tâm sát hại nhi thai ngoan hiền

Cao xanh  ai tưởng thản nhiên

Lưới trời báo ứng nhãn tiền đó thôi

 

Tuồng ca sân khấu thật tồi

Trò cười thiên hạ một hồi trống canh

Chờ ngày sáng tỏ vàng xanh

Cháy nhà mặt chuột, lằn ranh chính tà

 

Đuốc thần chiếu sáng trùng xa

Biển xanh dậy sóng ngân hà lung linh

Thú hoang bão lửa thất kinh

Hoa xuân nở rộ bình minh lại về..

 

Người đi vạn nẻo sơn khê

Người về gối sóng tâm thề nở hoa...

Ngô Đức Diễm

 

 

Monday, January 25, 2021

 

HỒ TRƯỜNG KHÔN VƠI

 

Tay vo tròn chữ nghĩa

Giấy trắng dệt mộng vàng

Bỗng một chiều đông lạnh

Thơ văn đọng giá băng

 

Thề từ nay gác bút

Nét mực trả về không

Thản nhiên hồn tĩnh lặng

Gót rũ sạch bụi hồng

 

Hứa thôi đành tịnh khẩu

Nói làm chi sự đời

Mặc tình người xác pháo

Môi dấu kín nụ cười

 

Ngày bưng tai bịt mắt

Mặc khỉ vượn làm người

Sân khấu hề nhảy múa

Tuồng diễn quá nực cười

 

Ước mơ đêm trăng khuyết

Thanh bình giấc cô miên

Giã từ cơn ác mộng

Thoảng nhẹ gót chân chim

 

Lòng nhủ lòng chai đá

Thả trôi cuộc đời đi

Công lý chôn bùn đất

Thời dã thú man di

 

Sao tim ta buốt nhức

Lệ nóng mãi trào tuôn

Hơi thở lên cơn dốc

Bão lòng nén từng cơn

 

Thế sự buồn man mác

Ta thơ thẩn lạc loài

Giữa dòng đời nghịch lũ

Tri kỷ biết còn ai?

 

Tang bồng chim gãy cánh

Lỡ bước rồi cung tên

Nắng vàng xuôi triền dốc

Hồ trường thoảng hơi men

 

Cô đơn lạnh đáy mắt

Sầu lệ ứa mi hoen

Tiếng đời mưa giọt thảm

Tiếng thơ nấc lòng quyên

          Ngô Đức Diễm