Tuesday, February 16, 2021

 

ƯỚC NGUYỆN ĐÊM XUÂN

 

Nếu tôi là nước

Sẽ cuốn sạch

Rác rưởi quyền ác thú

Rửa tội nhân gian từ đáy đầm lầy

Trả lại cho người dòng xanh muôn thuở

 

Nếu tôi là gió

Sẽ nhẹ lướt

Rừng núi bạt ngàn cây cỏ

Cuốn bay hết tủi nhục oan khiên

Con cháu nữ thần trời cao ngẩng mặt

 

Nếu tôi là cát

Sẽ lăn lóc

Xói mòn ngai vàng phản tặc

Lũ kiến ong tan tác cuồng ngông

Mộng dã tràng rơi rụng hai tay trắng

 

Nếu tôi là nắng

Sẽ sưởi ấm

Chiều đông mây mù tuyết lạnh

Xóa tan bóng tối lịch sử thâm đen

Phục hồi truyền thống nghìn thu chói rạng

 

Nếu tôi là biển

Sẽ khuấy sóng

Thủy quái trùng khơi ló dạng

Dế giun giòi bọ rẫy chết phơi thân

Non nước linh thiêng rồng vàng uốn khúc

 

Nếu tôi là mực

 

Sẽ đậm nét

Xoáy sâu từng nỗi uất ức

Xô ngã ngôi báu dạ thú mặt người

Xây lại thành thánh đỉnh trời cao ngất

 

Nếu tôi là mật

Sẽ thấm ướp

Tình người ngọt ngào tha thiết

Lòng mẹ suối nguồn ấp ủ thai nhi

Sự sống tôn vinh giữa dòng lệ tủi

 

Nếu tôi là núi

Sẽ thách thức

Biển sâu mở mắt nhìn  trời cao vút

Chính nghĩa lung linh trên đỉnh vàng son

Gian tà cúi mặt thẹn thùng đáy nước

 

Nếu tôi là ước

Sẽ chấp tay

Khấn nguyện trời cao đất thấp

Đuổi thú hoang quay gót về rừng

Mùa xuân đất khách thanh bình rạng nở

 

Ngô Đức Diễm

 

Tuesday, February 9, 2021

 

XUÂN ĐÃ VỀ CHƯA?

 

Xuân về? Ừ nhỉ, xuân về thật

Cỏ non xanh mướt trải chân mây

Mai đào tươi thắm lan khoe sắc

Hồng lên môi má trẻ thơ ngây

 

Cỏ hoa tươi, sao lòng người se héo!

Bút gác rồi! Tim vẫn chưa yên

Đất hứa sóng cuồng lên giông bão

Quê nhà mòn mỏi nuốt oan khiên

 

Người buồn cảnh vui, đời đảo ngược

Gió xuân ớn lạnh buốt tâm can

Đuốc sáng mờ trên tay thần nữ

Đất mẹ dậy sóng hận da vàng

 

Bóng tối phủ mờ nghìn sao sáng

Công lý chào thua lũ tà gian

Đỉnh trời chính nghĩa trăng rơi rụng

Ngai vàng son phấn dạ sói lang

 

Nhục sử sang trang thời vận mạt

Truyền thống ngàn đời thả trôi sông

Cháu con linh thần nay mất gốc

Vật vờ theo bọt sóng cuồng ngông

 

Triệu con tim nghẹn ngào thổn thức

Triệu cánh tay nâng đuốc tự do

Đốt hờn căm dậy cơn bão lốc

Ngọn hải đăng tỏa sáng trời mơ

 

Dòng sử xanh từng trang lật mở

Giấc mộng lành chớm nở trên môi

Ngọn sông Đào tuôn trào sữa ngọt

Đón ta về lịm giấc vành nôi

                                  Ngô Đức Diễm

 

 

Thursday, February 4, 2021

 

LÒNG XUÂN NGHẸN NGÀO

 

Tiễn đưa chị Đặng Thi Liệu,

anh Thái Doãn Ngà và Nguyễn Bảo Cường vừa ra đi..

 

 

Mai đào nụ thắm, xuân sang

Nửa hồn thâm tím, mắt vàng gió Đông

Gần xa bằng hữu xuôi dòng

Thẫn thờ đất khách cõi lòng quạnh hiu

 

Còn ai giữa chốn cô liêu

Chơi vơi tay níu cánh diều lạnh không

Người đi rũ sạch bụi hồng

Người về ngụp lặn giữa dòng trái ngang

 

Chí trai thôi đã muộn màng

Lối về đất mẹ mộng vàng khói mây

Mơ trời Đông níu trời Tây

Đường đời hai ngả vơi đầy nước non

 

Pháo hồng rộn rã phố phường

Thân tâm rời rã vô thường sang canh

Triệu bàn tay, triệu bước chân

Nhịp tim thoi thóp tần ngần cỏ cây

 

Cuồng ngông rắn rết đầm lầy

Sử xanh xé nát hận đầy nước non

Đâu rồi? Thuở ấy vàng son

Nữ thần cúi mặt lệ hờn ướt mi

 

Lực ngầm tụ đọng sân si

Hào quang dẫm nát tội ghi ngàn đời

Hố sâu tộc chủng động khơi

Đào sâu thù hận cõi người tiêu vong

 

Nhân danh  thế lực quỷ vương

Tôn vinh tội phạm làm gương thánh hiền
Ngược đời ngược đạo “nghịch
thiên

“Giả vong” ắt hẳn oan khiên ngập trời

 

Đã hay trọn đạo làm người

Dạy con dạy vợ một lời tiết trung

Con hư vợ cũ bỏ chồng

Gia thất tình nghĩa bán không chợ đời

 

Phất phơ đạo đất đạo trời

Nhẫn tâm sát hại nhi thai ngoan hiền

Cao xanh  ai tưởng thản nhiên

Lưới trời báo ứng nhãn tiền đó thôi

 

Tuồng ca sân khấu thật tồi

Trò cười thiên hạ một hồi trống canh

Chờ ngày sáng tỏ vàng xanh

Cháy nhà mặt chuột, lằn ranh chính tà

 

Đuốc thần chiếu sáng trùng xa

Biển xanh dậy sóng ngân hà lung linh

Thú hoang bão lửa thất kinh

Hoa xuân nở rộ bình minh lại về..

 

Người đi vạn nẻo sơn khê

Người về gối sóng tâm thề nở hoa...

Ngô Đức Diễm