9-GIƯƠNG CUNG HẬN SẦU
Mùa Vu Lan
Mây theo cánh nhạn vào song
Nhạt nhòa nét mực nghe lòng mưa tuôn
Người đi từ cõi u buồn
Ngày con khua hận tay chèo
Cắn môi bật máu buông neo căm hờn
Lời thề rạng rỡ trời Đông
Hẹn về áp ngực mở lòng viễn khơi
Nào xa mãi thật xa rồi
Đành thôi đã lỡ một đời hiếu nam
Với tay rứt ngọn cỏ bồng
Muợn hơi gió núi giương cung hận sầu
Rít tên xé bạt ngàn lau
Cho tơi xác là
cho nhầu cỏ cây
Đã nư cơn hận lưu đày
Thỏa lòng chín suối những ngày héo hon
Nguời đi nguyện ước hãy còn
Ngày con trở lại xanh non mộng đời
Đất sâu thấm nuớc mắt người
Ươm bông cứu chuộc đợi thời phục sinh
No comments:
Post a Comment