NHẶT CÁNH HOA VÀNG
Mênh mông vàng trải mơ dài
Tóc em bay, ngỡ mây cài lầu trăng
Cỏ non rũ bước phong trần
Ta, tên phó mã lê chân cõi nguời
Mời em cạn chén rượu mời
Ta chia ngọt đắng tuổi đời tha hương
Tình xưa ấm lại môi thơm
E ấp như thuở vừa ươm mộng đầu
Hồi xuân? Ừ! Cũng đã sao
Cho ta trở lại xanh mầu tuổi hoa
Dáng xưa em vẫn ngọc ngà
Trâm cài tóc rối vẫn là trâm anh
Rước em lên đỉnh sầu đông
Ta vung nỗi nhớ qua lòng trùng khơi
Dấu xưa biển vẫn ngậm ngùi
Xanh rêu ngọn sóng lấp vùi hồn hoang
Quê hương cách đã ngàn
trùng
Có em thôi chén lưu vong cũng đành
Nhặt hoa vàng ướp mộng xanh
Chỉ ngang kiếm báu rèm tranh hẹn thề
No comments:
Post a Comment