MẸ HIỀN SOI BÓNG
Bóng mẹ áo nâu hồng khoai sắn
Ruộng vuờn tay nồng ấm đất quê
Mẹ mong con nên nguời tử tế
Đường trần thơ nhẹ gót sơn khê
Bát nước chè xanh môi ngọt chát
Hớp vơi từng ngụm nức ơn đời
Thoảng nhẹ hoa cau tình lịm ngọt
Lời ru thoảng gió gợn tơ trời
Quạt nồng đưa con vào giấc ngủ
Lặng ngắm làn môi tưởng hoa cười
Con vờ nhắm mắt ngỡ say giấc
Rón rén
tay thương hái
mộng đời
Mắt mẹ thoáng nhìn con thật vội
Rót
nhanh yêu dấu vẫn chưa đầy
Thấp thỏm lén theo từng trang sách
Trải rộng uớc mơ tận sông dài
Mỗi lần xếp bút vệ thăm mẹ
Ngây ngất vòng tay ấm không lời
Bắp non sốt dẻo lần từng hạt
Nhấp khẻ tình yêu ôi tuyệt vời!
Vạn nẻo đường đời con mãi nhớ
Đôi mắt ướt đẫm má hoen gầy
Một thời dấu yêu trời mơ uớc
Ngàn
năm tình mẹmãi ắp đầy
No comments:
Post a Comment