CẢM NGHIỆM TÌNH TRẦN
Một lần yêu là một lần tim vỡ
Tình thắm duyên nồng đâu phải đá vàng
Làn môi ngọt bỗng nhiên pha mật đắng
Yêu dấu vô vàn cũng xoải cánh bay ngang
Một lần hẹn là một lần thấp thỏm
Mộng ước ban đầu há chẳng phôi phai?
Thuyền hoa giăng trải mười hai bến nước!
Mất hút đâu rồi lối ngõ thiên thai!
Một lần mơ là một lần thao thức
Trăm nhớ ngàn thương nay có còn chi?
Gió đông đào thắm mỉm cười gối mộng
Hờ hững tay thừa hồn đọng tình si
Một lần đợi là một lần trăn trở
Hơi thở chừng như chới với lưng trời
Lời tâm nguyện nghe như lời trăn trối
Mười ngón rưng rưng nhẹ khép cửa đời
Một lần tiễn đưa một lần ruột thắt
Trần thế bi thương cạn đĩa dầu hao
Tử sinh lão bệnh hẳn là số kiếp
Dòn mỏng phận người lệ ướt trăng sao.
Ngô Đức Diễm
No comments:
Post a Comment