THÔI EM
Ngô Đức
Diễm
Thôi!
Em đừng quét lá vàng
Để hồn thu
đọng trên hàng mi cong
Thương đời hận nước nhớ chồng
Lỡ làng ôi !
Vết thương lòng cũng vơi
Vàng thôi quét
lá thôi rơi
Ngưng cơn bão nổi bời bời gió đông
Ngày về
ai chẳng ngóng trông
Quê hương còn đó
tang bồng còn đây
Đêm đêm đốt nến
chấp tay
Nguyện cầu qủy dữ tới ngày diệt vong
Dư âm ngày cũ còn nồng
Gót em nhẹ lướt
nối vòng tay thương
No comments:
Post a Comment