GIỮA LÒNG ĐỊA CHẤN
Ngô Đức Diễm
Em đứng đó
Giữa công đường lang sói
Từng cái nhìn cú vọ láo liên
Vành tai bít kín, con mắt nhắm ghiền
Để khỏi nghe tuyên ngôn công lý
Bản án mươi năm viết từ bao thế kỷ
Từ thuở mẹ cha chưa chung lối chung đường
Định mệnh nào! Sao lắm oan khiên
Làm triệu con tim Rồng Tiên nhỏ máu
Em đứng đó
Hiên ngang thách đố cường bạo
Ngẩng mặt nhìn trời vời vợi cao xanh
Thản nhiên lắng nghe nhân loại dửng dưng
Ngạo nghễ khác nào cây thông gió rét
Em cô đơn giữa rừng người đã chết
Cạnh những con tim hóa đá thờ ơ!
Còn đâu hùng khí dân Nam thuở dựng cờ
Máu Lạc Hồng sao bây giờ đông lạnh?
Em đứng đó
Giữa trần gian hiu quạnh
Áo sờn vai chĩu nặng những oan khiên
Mắt liếc tìm tia sáng cuối đường hầm
Một vì sao giữa tầng mây cao ngất
Bàn chân thất thểu bốn bề lặng ngắt
Cỏ cây hoa lá vuốt mặt hờn căm
Đời hững hờ xé lòng ai se thắt
Sao còn bú mớm cả bốn ngàn năm?
Em đứng đó
Then cài ngục tối lạnh căm
Uớc mơ dân chủ tự do tàn héo
Ngai vàng đao phủ trời xanh ngất nghểu
Tiếng thét dân oan lắng xuống đất bùn
Bàn tay tuổi trẻ vò nát hờn căm
Ném chí trai lên tang bồng hồ thỉ
Vó ngựa hồng thét roi vang cầu Vị
Quyết đập tan lũ dạ thú mặt người
Em đứng đó
Giữa lòng địa chấn vang dội
Cửu Long Hồng Hà tay nắm Hương Giang
Hoàng Sa Trường Sa biển dậy máu Hồng
Cuộc thánh chiến nối vòng dân tộc
Hịch Tướng Sĩ từng cơn bão lốc
Bàn tay tin yêu siết chặt bàn tay
Con đường cái quan hoa lá
ngập đầy
Mẹ Nấm-Nha Trang vòng hoa đất Việt .
No comments:
Post a Comment