THU VÀNG
Thu vàng
tóc trắng
giọt sương tan
Thời gian bước vội
đời trôi nhanh
Hành trình dâu bể
đầy sương gió
Gót mòn
chân mỏi
mắt long lanh
Giang hồ
dừng bước
nhìn lá đổ
Nghe lòng se thắt
biếc mây xanh
Vấn vương
ngày cũ còn lưu dấu
Quê hương lửa khói
buốt năm canh
Tưởng thu nước lũ
xưa năm ấy
Đáy sâu
dĩ vãng đã nguôi quên
Nào hay
hồng thủy còn nguyên đó
Lại về
thu chết hận còn nguyên
Bao giờ
trả lại
mùa xuân chín
Bên giàn thiên lý
tóc em bay
Bướm vàng nhỡn nhơ
vườn ngập nắng
Hồ trường rót dốc
ta ngất say
Ngô Đức Diễm
No comments:
Post a Comment