Hội ngộ
hội là tìm tung tích nhau
ngộ trong dáng
em xa lâu buổi nào
một dung xưa
một tiếng chào
nghe khấp khởi
khắc lậm trào tâm thanh
con mắt ngó bỗng lập thành
vườn trăng cũ
mộng ngời xanh tìm về
vạt áo hoa
ngỏ nguyên khê
tôi cất chén giữa tư bề gió thu
quỳnh tương rót
môi tạc thù
níu trăm năm lại chút bù đắp nhau
hỏi rằng:
mây bay bao lâu?
bóng thời gian
có mang màu trùng hưng?
em chụm môi
có lẽ chừng
ngập ngừng trôi
phút mông lung
cõi người
Vũ Hoàng Thư
Đến và đi
tưởng là đắm?
– thoáng
qua thôi
gọi là mơ?
– đùa chốc rồi sẽ quên
thu có qua?
– tôi đợi thềm
nhặt chiếc lá kết êm đềm vào thơ
em sẽ đi?
– tôi nào chờ
đi là đến chốn ơ hờ của nhau
đã xiết bao
nước dưới cầu
tôi nhặt nhạnh âm bản đầu phôi pha
em ở nơi
gần hay xa?
ồ hạnh phúc
một bài ca không lời
Vũ Hoàng Thư
No comments:
Post a Comment