TRÁI TIM NHỎ VÔ BỜ
có thể một chút mưa là lòng tôi se
sắt
có thể một chút nắng đủ hiu hắt cơn buồn
có thể đêm thâu nhưng ngọn đèn không tắt
có thể ngày tàn tôi tiếc ánh chiều
buông
có thể thương yêu triệu lần chưa
đủ
cho rất nhiều mà vẫn nghĩ là
chưa
có thể quên ai, quên rồi lại
nhớ
mà trái tim bé nhỏ lại vô
bờ
ôi! Cái đẹp vạn đời ai hiểu thấu
tôi ra đi không biết lối quay
về
đôi cánh đập phập phồng trong mạch máu
muốn bay ra khỏi những tế bào
kia
biết ơn hoa dù biết rồi hoa rụng
tạ ơn mây dù biết rồi mây
bay
nhớ ơn đời dù cho đời tàn nhẫn
cám ơn Người dù phụ phàng đắng cay
và cám ơn Thượng Đế trớ trêu thay!
đã cho tôi còn được trái tim
này
tấm lòng kia dù chẳng ai cần
nó
tôi vẫn đem trao tặng đến muôn người.
NGÔ
TỊNH YÊN
No comments:
Post a Comment