Saturday, November 12, 2016

TÔI ĐÃ CHẾT RỒI!


 TÔI ĐÃ CHẾT RỒI

Tôi đã chết, xin đừng khiêng ra bể,   
Hình ảnh hãi hùng còn để trong nhau,        
Nước mênh mang... kìa mảnh ván thân tầu!
Ôm mối hận chìm sâu, xa nhân thế.  
Tôi đã chết, cám ơn lòng tử tế.            
Chẳng hẹp hòi bạn hữu kể câu thơ, 
Cáo phó, phân ưu... đủ hết thân sơ.             
Vòng hoa tươi như thẫn thờ thương hại.  
Nơi khung cửa cứ bình thường thỏai mái, 
Sau trước một lần chớ ái ngại tôi!                    
Hồng Hồng Tuyết Tuyết...” dĩ vãng lâu rồi,  
Kỷ niệm đẹp, phút tuyệt vời diễm ảo.            
Vô tích sự và suốt đời kiêu ngạo,         
Sống chết tôi thừa, giá áo túi cơm 
Phúng điếu, tiễn đưa, đèn nến, hương thơm,       
Rụp rụp qua mau khói rơm tàn tạ.      
Tôi đã chết, đất trời không chi lạ,                 
Bà con, ngày tháng tất tả mưu sinh,
Gái trai sớm tối mài miệt cuộc tình,          
Người đi kẻ đến... điêu linh khó nhọc. 
Tôi đã chết! Nằm xếp hàng ngang dọc,          
Cỏ cây xanh tốt, chim chóc líu lo!                 
“Ba sinh hương lửa” Ai nhỉ ? Hẹn hò!           
Mai mốt đầu thai lần mò gặp lại.                    

                                              NGUYỂN PHÚ LONG           

No comments:

Post a Comment