HOA MÁU PHỤC SINH
Gửi người em Vũng Áng
Chiều nay biển đã chết rồi
Ngoài khơi bọt sóng giạt trôi nghẹn ngào
Ngẩn ngơ hồn cũng xanh xao
Chết tâm hồn chết xác thân
Con tim dân tộc tím bầm chao ôi!
Lạc Long hùng sử đâu rồi
Ngàn năm văn hiến đứng ngồi ngẫn ngơ!
Giọt cay giọt đắng từng giờ
Chén cơm chát mặn thẫn thờ cháu con
Nước mình ngộ qúa phải không? (1)
Mạng người qúa nhỏ giữa lòng trùng khơi
Nỗi đau nhức buốt rã rời
Trăm con tan tác thây phơi cờ hồng
Ngoại thù dẫm nát non sông
Nội thù đày đọa con Rồng cháu Tiên
Ngàn năm vết chém còn nguyên
Vết thương rỉ máu sử đen một thời
Lời kinh vang vọng biển trời
Ai đem chân lý vào nơi lỗi lầm?
Chiếu trăng sáng vào tối tăm
Dẫn đưa dân Việt thoát vòng oan
khiên
Máu đào lênh láng khắp miền
Dân Nam gục ngã bên triền thương đau
Chết bây giờ chết ngàn sau
Từ trong nỗi chết máu đào nở hoa
Máu hoa hoa máu chan hòa (2)
Tim em lại ấm tay ngà thêm duyên
Chết đi chết chỉ một lần
Muôn đời vui sống vĩnh hằng thiên thu!
(1) Trần Thị Lam (2)Nguyễn Chí Thiện
No comments:
Post a Comment