Friday, July 27, 2018


CUBA TỪ BỎ CHẾ ĐỘ CỘNG SẢN

          Dự thảo Hiến pháp mới của Cuba không nhắc gì tới Chủ nghĩa cộng sản mà chỉ khẳng định sẽ xây dựng “Xã hội chủ nghĩa” và công nhận sở hữu tư nhân, một điều được xem là cấm kỵ từ lâu tại đảo quốc Mác-xít này.
          Quốc Hội Cuba cuối tuần qua đã thảo luận dự thảo Hiến pháp mới thay thế Hiến pháp thời Xô Viết 1976.
Dự thảo này bỏ một điều khoản trong Hiến pháp cũ về mục tiêu xây dựng một “xã hội cộng sản”, thay vào đó chỉ đơn giản là tập trung vào chủ nghĩa xã hội.
Theo Chủ tịch Quốc hội Cuba Esteban Lazo, điều này không có nghĩa là “chúng tôi từ bỏ lý tưởng của mình”.
“Cuba đơn giản là bước sang một thời đại mới sau sự sụp đổ của Liên bang Xô Viết”.
“Chúng tôi tin vào một nước xã hội chủ nghĩa, độc lập, thịnh vượng và bền vững.”
Dự thảo Hiến pháp được thư ký Hội đồng Nhà nước, ông Homero Acosta, trình Quốc Hội hôm thứ Bảy 21/7.
Ông Homero Acosta cho hay bản Hiến pháp này bao gồm công nhận sở hữu tư nhân – điều vốn bị Đảng Cộng sản Cuba cho là tàn tích của chủ nghĩa tư bản.
Hiến pháp hiện tại của Cuba chỉ công nhận tài sản nhà nước, hợp tác xã, nông dân, tài sản cá nhân và liên doanh.
Dự thảo cũng dường như củng cố các tổ chức chính trị và tạo ra một cơ cấu lãnh đạo mang tính tập thể hơn, sau gần 60 năm cai trị bởi nhà lãnh đạo cách mạng Fidel Castro và em trai Raul Castro.
Raul Castro, khi 86 tuổi, vào tháng Tư, đã trao chức Chủ tịch nước cho cố vấn Miguel Diaz-Canel, 58 tuổi, mặc dù ông ta vẫn duy trì là đứng đầu Đảng Cộng sản cho đến năm 2021. Ông cũng đứng đầu Ủy ban Cải cách Hiến pháp.
Theo Hiến pháp mới, Chủ tịch nước sẽ không còn là người đứng đầu Hội đồng Nhà nước và Hội đồng Bộ trưởng nữa.
Thay vào đó sẽ có thêm chức Thủ tướng, và Chủ tịch Quốc Hội cũng là người đứng đầu Hội đồng Nhà nước, cơ quan điều hành cao nhất của Cuba.
Dự thảo cũng quy định giới hạn tuổi và thời hạn nhiệm kỳ cho chức Chủ tịch nước. Theo đó, Chủ tịch nước cần phải dưới 60 tuổi thời điểm nhậm chức và không được ở cương vị này hai nhiệm kỳ 5 năm liên tiếp.
Để phản ánh những thay đổi của Cuba, Chủ tịch nước Diaz-Canel hôm thứ Bảy đã thăng chức cho hai cấp dưới ở độ tuổi 50 trở thành phó Chủ tịch nước.
Ông Diaz-Canel giữ nhiều chức bộ trưởng dưới thời Castro, trong đó có các chức vụ quan trọng về quốc phòng, nội địa, thương mại và ngoại giao.
Đức Trí (T/h)


Thursday, July 26, 2018


SAO NỠ BÁN NƯỚC BUÔN DÂN ?

                                                            Ngô Quốc Sĩ
            Dòng thơ nhạc đấu tranh chống ngoại tặc và nội thù càng ngày càng rực lửa, hòa với tiếng tiếng hô vang quyết bảo vệ đất mẹ của toàn dân, tiêu biểu như nhà thơ Ngô Minh Hằng, Nguyễn Tấn Ích, Nguyên Thạch, và nhạc sĩ Trúc Hồ, Kiên Thanh, đặc biệt là Phan Văn Hưng.
          Phan Văn Hưng, người nhạc sĩ xuất thân từ Tổng Hội Sinh Viên Paris ngày nào, từng nổi tiếng với ca khúc “Em Bé Tát Dầu”, nay trở thành một khuôn mặt đấu tranh với những nốt nhạc xoáy động lòng người và  giọng ca truyền cảm làm bao con tim rực lửa. Trước hiện thực bi đát của quê hương do manh tâm bán nước của cộng sản Việt Nam, Phan Văn Hưng đã cho phổ biến ca khúc “Chúng Đi Buôn” đang được dân Việt khắp nơi đón nhận và hát vang như tiếng sóng Bạch Đằng cuồng nộ trước thảm họa mất nước, mất dân và mất cả công lý nhân phẩm.
          Vào nhạc, Phan Văn Hưng đã vẽ ra bức tranh bi đát của Việt Nam như thể đống rác ngập trời và dân tộc chỉ còn là nạn nhân bị đày đọa trong kiếp sống thương đau:
                   Rồi một mai em lên non cao
                   Trông về xa núi rác ngập sầu
                   Những thành phố chen chúc bụi nâu
                   Nơi kiếp người tranh thủ miếng đau 
          Nguyên nhân gây thảm hoạ bi đát trên quê hương hôm nay là do lũ con hoang mất gốc, quên cội quên nguồn, lại còn manh tâm bán nước cầu vinh, gieo bao tủi hờn cho con cháu Hồng Lạc:
                   Chúng đi buôn buôn tước buôn quyền
                   Chúng đi buôn cho nước đảo điên
                   Chúng đi buôn buôn núi buôn non
                   Buôn tủi hờn buôn cả giang sơn 

          Một cách tổng quát, cộng sản Việt Nam đang buôn cả giang sơn dân tộc. Còn đi vào chi tiết thì Phan Văn Hưng đã lần lượt liệt kê những mảnh thi thể của mẹ Việt Nam đang bị bọn con hoang dùng búa liềm cắt đứt để bán cho giặc. Đó là nước mắt, là lòng đau và thân xác rã rời của con dân đất Việt, những thân xác bầm giập, những cõi lòng tan nát trong trại tù, giữa biển khơi, và ngay giữa công viên, trên đường phố, tại đồn công an hôm nay:
                   Chúng đi buôn buôn sắc buôn sầu
                   Chúng đi buôn nước mắt lòng đau
                   Chúng đi buôn thân xác xanh xao
                   Buôn đời mình buôn cả thâm sâu 
          Đó còn là ánh mắt, là tiếng khóc trẻ thơ sống bơ vơ với tương lai ngõ cụt trước thảm cảnh gia đình ly tán, xã hội băng hoại, nhất là do dã tâm bọn buôn người bắt trẻ em làm nô lệ tình dục:
                   Chúng đi buôn buôn bến buôn bờ
                   Chúng đi buôn ánh mắt trẻ thơ
                   Chúng đi buôn tiếng khóc đơn sơ
                   Cho đời càng gian khổ cam go 

          Đã thế, bọn người bất nhân còn là lũ cướp, cướp ngày cướp đêm, cướp nhỏ cướp lớn, cướp trên cướp dưới, không nể ai và không trừ một ai. Cướp tài sản. Cướp tự do dân chủ, cướp nhân quyền và nhân phẩm. Nói chung là cướp cả quyền sống:
                   Chúng ăn vuông ăn méo ăn tròn
                   Chúng ăn to ăn bé cỏn con
                   Chúng ăn trên ăn dưới ăn ngang
                   Cho mặc người ai thở ai than 

          Cướp rồi bán rẻ lương tâm, công lý, sự thật và cả lòng nhân nghĩa, đánh mất luôn cả lương tri:
                   Chúng đi buôn giấy phép văn bằng 
                   Chúng đi buôn công lý (với) lòng nhân 
                   Chúng đi buôn buôn nghĩa buôn danh 
                   Buôn sự thật buôn cả lương tâm 
          Đáng phỉ nhổ nhất là bọn chúng còn hưởng thụ, ăn chơi phè phỡn trên máu và mồ hôi nước mắt đồng bào. Nếu Bùi Minh Quốc đã chỉ tên vạch vạch bọn vô lương, ngày đêm chỉ biết nhậu nhẹt thỏa thích trên nỗi đau chất ngất của dân tộc:                             

                   Chúng nó nhậu từng cánh rừng dải núi
                   Từng khoảng trời miệt đất lòng khơi
                   Nhậu tất cả từ Vua Hùng để lại
                   Nhậu đến nàng Tô Thị hóa thành vôi
                   Chúng nó nhậu trên thân em trinh bạch
                   Trên lưng mẹ già còm cõi một đời bom..”
          Thì Phan Văn Hưng cũng không thể ngồi yên nhìn bọn hoang thú  mà Mục Sư Hoàng gọi là “khỉ người” vùi đầu vào những cuộc truy hoan khi máu đồng bào đang tuôn đổ, khi nước mắt dân tộc đang tuôn rơi:
                    Chúng ăn chơi xương máu đồng lọai 
                   Chúng chơi vui trên kiếp nghèo đói 
                   Chúng chơi sang chơi xấu chơi oai 
                   Chơi như đời không còn ngày mai 
          Đáng nói thêm là bọn gian manh không phải chỉ lừa gạt đồng bào, mà còn lừa gạt lẫn nhau, dành phần lợi tối đa trong các cuộc chia chác để khoe sang khoe giàu
                   Chúng đi buôn chia chác sang giầu
                   Chúng đi buôn lừa dối gạt nhau
                   Chúng đi buôn cho mắt thêm sâu
                   Nỗi khổ này sẽ còn bao lâu
 

          Sẽ còn phải khổ bao lâu? Ai mà biết được! Bởi lẽ một khi cộng sản còn đó, thì công lý còn bị chà đạp, nhân quyền bị tổn thương và nhân phẩm bị dẫm nát. Thế nên, con tim vẫn vỡ, lòng người vẫn nát, và dân tộc vẫn sống trong cùng khổ:
                   Và lòng em sẽ trong xôn xao
                   Tim thật chân vỡ lên nghẹn ngào
                   Kẻ cùng khốn trong kiếp khổ lao
                   Cũng chính là những người đồng bào ...

          Hòa vào nỗi đau đất nước và nỗi khổ của đồng bào, Phan văn Hưng đã từng tự nguyện hóa thân thành ngòi viết trong tay nhà trí thức đã bị cộng sản cướp mất giấy bút, hầu thét lên tiếng nói của lương tâm con người:
                   Ngòi của anh đã gãy 
                   Hãy mài trên xương tôi
 
                   Chấm máu tôi mà viết
 
                   Về lương tâm con người
 
          Và rồi, là một nhạc sĩ, anh cũng tự nguyện biến thành cây đàn trong tay người nghệ sĩ, đã bị cộng sản dùng búa liềm đập nát, để làm vang vọng tiếng hát cho tình người:
                   Đàn của anh đã vỡ 
                   Hãy dạo trên thân tôi
 
                   Lấy tiếng tôi mà hát
 
                   Về đau thương con người

          Thế đó! Phan Văn Hưng chính là ngòi viết trong tay thi nhân, là cây đàn trong tay nghệ sĩ, là tiếng nói của công lý, sự thật và tình người. Nghe Phan văn Hưng hát, người ta không khỏi cảm thấy tủi hổ đến phẫn nộ trước bọn bồi bút đang bẻ cong ngòi bút, những nghệ sĩ lầm đường đang vặn vẹo nốt nhạc, trau chuốt vần thơ để tô bóng chế độ. Ước mong tiếng chuông Phan Văn Hưng sẽ đánh thức các văn nghệ sĩ lầm đường, đồng thời thức tỉnh bọn người vô tâm đang bán buôn giang sơn của tổ tiên và xương máu đồng bào mau sám hối ăn năn..


Wednesday, July 25, 2018


TOÀ ĐẠI SỨ HOA KỲ ĐẾN TRẠI GIAM
THĂM BLOGGER MẸ NẤM.

          Mẹ Nấm đã ngừng tuyệt thực Blogger Mẹ Nấm Nguyễn Ngọc Như Quỳnh đã ngưng tuyệt thực sau chuyến viếng thăm của tòa đại sứ Hoa Kỳ tại trại giam số 5, Thanh Hóa hôm 23/7 vừa qua. Sau 16 ngày tuyệt thực, nữ blogger này được mô tả trông khá mệt mỏi nhưng tinh thần của cô vẫn còn rất minh mẫn và sáng suốt. Ngoài đại sứ quán Hoa Kỳ, phái đoàn đại diện Liên Minh Châu Âu cũng đã yêu cầu được vào trại giam thăm gặp Mẹ Nấm, tuy nhiên nhà cầm quyền CSVN vẫn cố tình câu giờ bằng cách kéo dài thời gian và không hề trả lời rõ về ngày giờ cụ thể. Trước đó, ngay sau khi nhận được thông báo từ bà Nguyễn Thị Tuyết Lan về việc tuyệt thực của Mẹ Nấm vào ngày 06/07/2018, Mạng Lưới Blogger Việt Nam đã lập tức thông báo cho nhiều tòa đại sứ và các tổ chức nhân quyền mà thành viên của Mạng Lưới đã làm việc với họ trong thời gian qua để nhờ can thiệp và lên tiếng.Nỗ lực vận động các chính phủ Hoa Kỳ, các quốc gia tại Âu châu áp lực nhà cầm quyền CSVN phải trả tự do cho Nguyễn Ngọc Như Quỳnh, đặc biệt là vào nhà tù thăm và biết rõ tình trạng của Mẹ Nấm đã được kéo dài trong suốt thời gian blogger Mẹ Nấm bị cầm tù. Tuy nhiên nhà cầm quyền CSVN đã tìm mọi cách né tránh trả lời những yêu cầu thăm hỏi. Sau khi Mạng Lưới Blogger Việt Nam ra Lời kêu gọi tranh đấu cho blogger Mẹ Nấm - Nguyễn Ngọc Như Quỳnh, mặc dù đa số các sứ quán đang trong mùa nghỉ hè, một số nhân viên vắng mặt tại VN nhưng các toà đại sứ vẫn gia tăng thúc đẩy nhà cầm quyền VN cho phép họ vào được thăm blogger Mẹ Nấm trong tù. Nỗ lực tranh đấu và vận động cho blogger Mẹ Nấm-Nguyễn Ngọc Như Quỳnh được tự do vẫn được tiếp tục với nhiều triển vọng khả quan.
          Mạng Lưới Blogger Việt Nam


Monday, July 23, 2018


SỨ MỆNH TÔN GIÁO TRƯỚC LỊCH SỬ

                                                  Ngô Quốc Sĩ
          Đạo và Đời là 2 thực thể khác biệt, nhưng mật thiết liên hệ với nhau. Đạo thuộc lãnh vực tâm linh và hướng về cuộc sống vĩnh cửu mai sau. Đời trái lại, là cuộc sống trần thế giới hạn trong thời gian và không gian, được coi là “cõi tạm” là “cuộc hành trình hướng về nhà Cha”, hay là bến mê, là cõi hồng trần ngắn ngủi như “nấm cỏ khâu xanh rì”.
          Cảm nhận như thế, nên một số người lánh xa cuộc đời để nhập đạo, tu hành để nên thánh, thành Phật. Một số người khác tu tại gia, chủ trương sống đạo trong tim, không tha thiết đến chuyện đời, nhất là chuyện chính trị. Hẳn nhiên, đó là những lựa chọn có ý nghiã và đáng tôn trọng. Nhưng nếu suy nghĩ một cách sâu xa hơn, người ta sẽ thấy đạo và đời  đều lấy con người làm căn bản. Đời phải là “đời người” và người cũng là “người đời”. Cũng thế, tín hữu phải “sống đạo”, “ đem đạo vào đời.” Nói khác, công dân nước Trời cũng chính là công dân trần thế, phải chu toàn sứ mệnh song đôi, công dân cũng như giáo dân..
          Nhận thức như thế, chúng ta không khỏi đau lòng nhìn về hiện thực Việt Nam hôm nay, đạo còn xa đời hay tránh né đời và thậm chí, đời đang trấn áp đạo. Thực vậy, trước những oan khiên trút lên đầu dân Việt với bao bất công và bất nhân, mà nhiều nhà lãnh đạo tôn giáo vẫn thản nhiên, như thể vô can, vô cảm và vô tâm trước nỗi khổ dân tộc, và có khi còn hợp tác với chế độ phản lại dân tộc!
          Trên đống gạch đổ nát của chùa Liên Trì bị cộng sản san bằng, ai mà chẳng đau nhói khi nghe Hòa Thượng Thích Không Tánh ngậm ngùi than thở cho nỗi cô đơn của mình và cho số phận Phật Giáo bị bách hại trước sự thản nhiên của Phật giáo nói chung Phật giáo quốc doanh nói riêng! Cũng thế, có bao nhiêu người Phật tử đồng cảm với Trương Nhân Tuấn trước nỗi đau dân tộc bị thảm họa ô nhiễm môi sinh tàn sát: “Ta thường nghe nói “Phật Giáo sống trong lòng dân tộc” Vậy thì người Phật giáo ở đâu, trí thức Phật giáo ở đâu, không lên tiếng khi khi luân thường đạo đức xã hội đảo lộn, khi dân tộc này bị đe dọa diệt vong?..Vấn đề là khi nói người Phật tử sống trong lòng dân tộc thì người Phật tử phải biết trăn trở, biết chia sẻ nỗi đau nhục vinh của dân tộc..”
          Phật giáo là thế! Còn các tôn giáo khác thì sao? Trước thảm họa Vũng Áng, Đức Tổng Giám Mục Ngô Quang Kiệt đã thổn thức trước nỗi chết trong tâm hồn với “cái chết của lương tâm, cái chết của luân lý, cái chết của lý trí, cái chết của chính trị”, thì đa số các nhà lãnh đạo công giáo đã giữ thái độ im lặng, bàng quan ngoại cuộc, đến nỗi nhà văn Tịnh Khê đã phải nêu câu hỏi “Hội Thánh Chúa đang ở đâu?.Hội Thánh có vô can truớc sự bần cùng nhân cách của người dân Việt?.Người Kitô hữu có còn là chứng nhân của sự thật, của tình yêu và lòng trung tín”
          Hôm nay, tình hình Việt nam đang cực kỳ sôi bỏng. Dân Việt  phải đối đầu với bộ máy đàn áp với vòi rồng, hơi cay, súng đạn, xe tăng thiết giáp. Dân Việt kiên cường, thách đố với bạo lực, nhưng các tôn giáo vẫn còn thờ ơ, vô cảm trước đại họa mất nước do Dự Luật Đặc Khu Kinh Tế, và tự do ngôn luận bị bóp chết với Luật An Ninh Mạng!  May mắn thay, dư luận đã thật sự phấn khởi trước tiếng nói của  các Giám Mục Nguyễn Thái Hợp, Hoàng Đức Oanh, và đặc biệt là Nguyễn Thái Thành từ California. Đức Giám Mục Hợp, Chủ Tịch Ủy Ban Công Lý Hòa Bình Việt Nam, đã phổ biến Thư Ngỏ, phân tích những điểm sai trái và độc đoán trong Dự Luật Đặc Khu Kinh Tế: “Chúng tôi thiết nghĩ, để thông qua một Dư Luật quan trọng với ý định mang lại cuộc sống phồn vinh hạnh phúc cho nhân dân, song lại ảnh hưởng nghiêm trọng đến an ninh quốc phòng và chủ quyền quốc gia như Luật Đặc Khu, cần thiết phải có sự tham gia đóng góp ý kiến của toàn dân..”
          Đức Giám Mục Hoàng Đức Oanh cũng viết thư cho Trần Đại Quang, phản đối Dự Luật Đặc Khu với lời lẽ thật mạnh bạo: “Tổ quốc lâm nguy! Tàu đó có mặt tại Việt Nam! Thêm 2 Dự Luật An Ninh Mạng bịt miệng dân và 3 Đặc Khu Kinh Tế tạo cho Tàu Cộng dễ chiếm Việt Nam..! Có phải thái độ vô thần đến độ “Thằng Trời đứng qua một bên, để ông nông hội đứng lên làm Trời” không? Thư ngỏ còn phơi bày hiện thực bi đát của Việt nam với nạn tham nhũng lan tràn, văn hóa suy đồi, đạo đức xuống cấp và óc thủ cựu, đưa tới tình trạng tụt hậu, nhận chìm đất nước xuống vực thẳm. Thư ngỏ còn thách đố: “Ông Chủ Tịch có thể bịt miệng trói chân trói tay người dân, nhưng không thể bịt lòng trói trí dân được..Xin cho nước Việt nam thoát khỏi cái roi cộng sản vô thần..
          Đặc biệt từ hải ngoại, Đức Giám Mục Nguyễn Thái Thành cũng  lên tiếng kêu gọi toàn dân Việt đứng lên bảo vệ chủ quyền lãnh thổ:  Trước sự sống còn của quê hương đất nước, tôi mạo muội khẩn thiết kêu gọi tất cả quý anh chị em tín hữu, quý đạo hữu và đồng hương hải ngoại hãy cùng nhau hướng về quê hương, thắp lên một nén nhang, dâng một lời cầu nguyện và nhất là tích cực đồng hành và yểm trợ tinh thần cũng như vật chất, để giúp đồng bào quốc nội thêm kiên cường bất khuất, sẵn sàng chịu hy sinh trong giai đoạn dầu sôi lửa bỏng này, để đấu tranh cứu nguy dân tộc, bảo toàn lãnh thổ, chống lại âm mưu nhượng biển, bán đất cho Tàu Cộng, và dần dần đồng hoá dân Việt chúng ta…”
          Ước mong Hội Đồng Giám Mục Việt Nam, và các giáo hội khác đồng thanh lên tiếng, đồng cảm và đồng hành với dân tộc trong nỗi đau chất ngất. Hy vọng các tôn giáo sẽ ý thức sứ mệnh của mình trước lịch sử, tạo sức mạnh liên tôn, hòa với sức mạnh dân tộc, dấn thân làm đòn bẫy động viên tinh thần ái quốc, diệt nội thù chống ngoại tặc..Tôn giáo đứng lên. Toàn dân quật khởi. Đó là con đường cứu quốc và hưng quốc của dân Việt..



Thursday, July 19, 2018


GỬI NGƯỜI CẦM SÚNG CHỐNG LẠI NHÂN DÂN                                                                                                                                                                                   Ngô Quốc Sĩ
                Trước đại họa mất nước vào tay Tàu cộng, nhiều bậc thức giả cũng như văn nghệ sĩ đã lên tiếng đánh thức dân Việt chỗi dậy,  đứng lên bảo vệ tổ quốc. Đặc biệt, đã có những tiếng nói nhắm thẳng vào người cộng sản, tiêu biểu là công an quân đội, khuyến khích họ quay mũi súng, thay vì hướng về nhân dân, hãy chỉa thẳng vào những kẻ phản bội, nhẫn tâm dâng hiến gia tài tổ tiên cho ngoại tặc.
          Nhà thơ Ngô Minh Hằng, được tặng danh hiệu là “người giữ lửa quê hương” đã thẳng thắn vạch trần âm mưu bán nước của tập đoàn Hà Nội qua cái gọi là Đặc Khu Kinh Tế. Theo bà Hằng, Vân Đồn, Bắc Văn Phong và Phú Quốc là những cửa ngõ mở ra để đón giặc Tàu vào cướp nước:
                   Giặc cộng cho người mướn núi sông
                   Vân Đồn, Phú Quốc, Bắc Vân Phong
                   Nghe tin, trong nước đều cay dạ
                   Thấy chuyện, ngoài biên thảy đắng lòng
           Tuyên truyền dối trá cộng sản nói là cho thuê đất, mà thực chất là bán nước cho ngoại bang. Việt Nam sẽ chung số phận với Tây Tạng và Tân Cương:
                   Đặc khu kinh tế: trò lừa bịp
                   Cộng bán quê rồi có biết không !..
                   Kìa gương Tây Tạng, Tân Cương đó
                   Nhục với thân danh, hổ giống dòng !
          Nhận thức được trò lừa bịp của cộng sản, nhà thơ đã kêu gọi dân Việt đứng lên, dù phải hy sinh xương máu để bảo vệ sự vẹn toàn lãnh thổ:
                   Trước hờn bức tử quê hương
                   Để thành Tây Tạng, Tân Cương thế này
                   Thì ta phải đứng lên ngay
                   SỐNG hay CHẾT chọn cho ngày liệt oanh !
          Đã đến lúc dân Việt phải thí mạng với bọn con hoang Chiêu Thống, dù phải thịt nát xương tan, như bao gương anh hùng chiếu rạng sử xanh:
                   Sống thì sống phải vang danh
                   Chết thì chết phải bia xanh sử vàng
                   Chứ không nô lệ ngoại bang
                   Cúi đầu Chệt cưỡi, nhục mang muôn đời !

          Tác giả đã ý thức rõ ràng rằng, yêu nước là yêu đất tổ yêu dân tộc, chứ không như người cộng sản bị nhồi sọ với giáo điều “ yêu nước là yêu đảng, yêu xã hội chủ nghĩa:”
                   Yêu nước là giữ nước
                   Là dũng cảm, dấn thân
                   Cho vẹn toàn lãnh thổ
                   Cho hạnh phúc toàn dân
             Trung thành với lý tưởng phục vụ dân nước, dân Việt quyết theo đuổi cuộc đấu tranh gian khổ, dù phải máu đổ xương phơi, với niềm tin đá sẽ nở hoa:
                   Dù đường đi gian khó
                   Dù máu lệ chan hoà
                   Nhưng khi lòng kiên định
                   Đá cũng nở thành hoa
            Với quyết tâm hy sinh cho đại nghĩa đá sẽ nở thành hoa hay đúng hơn, máu sẽ nở thành hoa, tô thắm từng tấc đất quê hương:
                   Hồn Việt Nam bất khuất
                   Người Việt Nam kiên cường
                   Yêu quê từng tấc đất
                   Xây quê bằng máu xương

           Bi đát thay nhưng cũng oai hùng thay! Đó chẳng phải là con đường khổ giá sẽ đưa dân Việt đến phục sinh khải hoàn đó sao? Niềm tin tưởng mãnh liệt đó đã là động lực thúc đẩy Ngô Minh Hằng mạnh dạn lên tiếng kêu gọi dân Việt đứng lên, theo bước tiền nhân, châm ngòi cuộc cách mạng lịch sử:    
                   Cộng bán quê rồi có biết không !
                   Hỡi ai thấy hận, thấy đau lòng
                   Thì xin đứng dậy châm mồi lửa
                   Và hãy vùng lên nổi trống đồng
          Đặc biệt, nhà thơ đã muốn nhắn nhủ những người đang cầm súng trong tay. Đâu còn ai khác ngoài công an cảnh sát cũng như quân đội cộng sản? Bà Hằng tha thiết kêu gọi họ đừng làm ngơ trước nỗi uất hận của đồng bào ruột thịt:
                   Hỡi các ngành quân đội
                   Cảnh sát và công an
                   Trong tay anh có súng
                   Sao để quê hận tràn ???
             Mang danh “quân đội và công an nhân dân”, các anh không thể ngồi yên nhìn cộng sản bán nước, càng không thể tiếp tay gây thêm thống khổ cho dân tộc:
                   Sao để đảng bán nước
                   Nước là quê của mình
                   Và anh càng không được
                   Để đồng bào điêu linh !!!

          Nếu các anh còn chút lương tâm thì không thể chấp nhận làm công cụ đàn áp trong cỗ máy giết người của đảng, bởi lẽ như thế là phản dân hại nước, là nhục nhã và đáng nguyền rủa muôn đời:
                   Anh bán lương tâm được mấy đồng?
                   Làm tôi cho đảng nhục anh không?
                   Đánh người yêu nước, nghe lời đảng
                   Là phản đồng bào, phản núi sông !
          Nhất là các anh đừng quay lưng bịt mắt những nỗi oan khiên của dân tộc, bởi lẽ thái độ vô tâm vô cảm đó là một trọng tội không thể tha thứ:
                   Mà còn mang trọng tội
                   Tội để dân lầm than
                   Tội tiếp tay bán nước
                   Tội để mất Việt Nam !!!
             Để xứng đáng với danh nghĩa “nhân dân”, các anh không thể nhu nhược tiếp tục tôn thờ đảng, nhất là không thể cam tâm làm tay sai cho đảng trong chủ trương đày đọa dân tộc:
                   Anh phục vụ đất nước
                   Và bảo vệ nhân dân
                   Thì không được nhu nhược
                   Tôn thờ đảng bất nhân !!!

          Các anh hãy tự giải thoát mình khỏi bến mê. Nói khác, con đường giác ngộ của người cầm súng chính là con đường bỏ đảng quay về với đại khối dân tộc:
                    Nếu phải, hồi tâm, hãy trở về
                   Đừng làm tôi đảng để đau quê
                   Mau cùng đứng dậy đòi sông núi
                   Sông núi chờ người bỏ bến mê !!!
             Mạnh dạn hơn nữa, Ngô Minh Hằng đã thắng thắn kêu gọi công an cảnh sát và quân đội nhân dân quay mũi súng, thay vì chỉa vào dân , hãy chỉa thẳng vào bọn ác thú đang cắn xé đồng bào ruột thịt của mình:
                   Hãy chống by ác đảng
                   Chớ đàn áp đồng bào 
                   Đứng cùng dân anh nhé
                   Đấu tranh mới anh hào !
          Với tất cả tâm huyết, Ngô Minh Hằng đã nhỏ nhẹ rót vào tai người cầm súng những lời lẽ thật tha thiết như lời nhắn nhủ dịu dàng của một người thân, cùng máu mủ ruột thịt:    
                   Anh ơi, quê hấp hối
                   Đừng vô cảm, vô tri
                   Quê cần anh góp sức
                   Tổ quốc mình lâm nguy !!!

          Như một lời cuối, Ngô Minh Hằng đã chuyển đi một ước nguyện chân thành. Đó là ước nguyện thắp sáng quê hương với ánh nến phục sinh như ánh bình minh chiếu rạng cỏ cây hoa lá:
                        Đêm sắp qua và ngày sắp sáng rồi
                   Hỡi ngọn lửa đấu tranh, bền bỉ nhé !!!

          Hẳn nhiên, cuộc chiến đấu thật cam go và dân Việt luôn luôn bền chí. Chính khí Việt mãi mãi ngút ngàn, đưa dân Việt tới chiến thắng vinh quang!

Monday, July 16, 2018


“ĐẤT NƯỚC ĐANG LÂM NGUY”
Lời kêu gọi của Đức Giám Mục Thomas Nguyễn Thái Thành,
Giám mục phụ tá Địa Phận Orange, Hoa Kỳ .

Garden Grove ngày 28 tháng sáu 2018.
Kính thưa anh chị em tín hữu, quý đạo hữu và đồng hương.
Sau nhiều đêm trăn trở âu lo trước hiện tình quê hương Việt Nam, khi hay tin CSVN mưu đồ ban hành Luật đặc khu kinh tế và Luật An Ninh Mạng. Luật Đặc Khu chỉ là bình phong để che đậy và hợp thức hoá hành vi bán nước từng phần của Đảng CSVN lâu nay. Vấn đề thời sự nóng bỏng là ba đặc khu này lại nằm ở ba địa điểm chiến lược quan trọng của đất nước. Nếu chuyện này thực sự xảy ra thì sự toàn vẹn lãnh thổ của đất nước sẽ không được đảm bảo. Và như vậy, có thể người Việt Nam chúng ta phải làm nô lệ cho ngoại bang ngay trên đất nước mình. Còn với Luật An Ninh Mạng , nó chính là vũ khí tinh vi của chế độ để bóp chết thông tin, che mắt, bịt miệng, và tước đi quyền tự do ngôn luận của người dân.
Kính thưa quý vị,
“Quốc gia hưng vong, thất phu hữu trách”. Ý thức rằng: Dù là một Giám Mục Công Giáo, tôi luôn tâm niệm rằng, tôi vẫn là một người Việt Nam, mang dòng máu Lạc Hồng. Đã từng là nạn nhân Cộng sản, tôi rất cảm thương cho số phận đồng bào ruột thịt mình đang bị bách hại ở quê nhà. Cách riêng những thành phần thấp cổ bé miệng, nhất là những nạn nhân đang bị chế độ bạo ngược của tập đoàn Cộng sản vô thần, vô tổ quốc, khủng bố, bức hiếp, xâm phạm thân thể, giam giữ bất công trong tù. Giản dị chỉ vì lòng yêu nước, ham chuộng tự do, hoà bình, công lý mà đồng bào ta không ngại nguy hiểm, dấn thân tham gia những cuộc xuống đường chống bè đảng “hèn với giặc, ác với dân”, gian tham bán nước, can tâm làm tay sai cho Tàu Cộng.
Trong tâm tình “Một con ngựa đau, cả tàu bỏ cỏ”, và trước sự sống còn của quê hương đất nước, tôi mạo muội khẩn thiết kêu gọi tất cả quý anh chị em tín hữu, quý đạo hữu và đồng hương hải ngoại hãy cùng nhau hướng về quê hương, thắp lên một nén nhang, dâng một lời cầu nguyện và nhất là tích cực đồng hành và yểm trợ tinh thần cũng như vật chất, để giúp đồng bào quốc nội thêm kiên cường bất khuất, sẵn sàng chịu hy sinh trong giai đoạn dầu sôi lửa bỏng này, để đấu tranh cứu nguy dân tộc, bảo toàn lãnh thổ, chống lại âm mưu nhượng biển, bán đất cho Tàu Cộng, và dần dần đồng hoá dân Việt chúng ta.
Riêng các bạn trẻ, tôi tha thiết mong các bạn đừng quên cội nguồn của mình. Dù các bạn tuổi trẻ tài cao, thành đạt nơi quốc gia mình đang sống, các bạn cũng là những người Việt Nam máu đỏ da vàng. Nếu các bạn thờ ơ vô cảm, đến khi nước mất nhà tan, các bạn sẽ trở thành người mất gốc, vô tổ quốc ! Các bạn đừng quên các bạn chính là hy vọng, là tương lai của đất nước, của dân tộc Việt Nam. Hãy mạnh dạn kết nối với những bạn trẻ trong nước qua việc cầu nguyện, thông tin trên mạng internet và tiếp tay đóng góp tài năng của mình, cùng nhau biểu dương sức mạnh của tuổi trẻ, dấn thân đáp lời sông núi, bảo vệ quê cha đất tổ, và dành lại tự do, dân chủ và nhân quyền cho quê hương Việt Nam.
Nguyện xin Thiên Chúa và Đức Mẹ La Vang chúc phúc và đồng hành cùng dân tộc Việt Nam chúng con trong cuộc hành trình tìm lại những quà tặng mà Chúa trao ban cho chúng con .
Thân ái,
Thomas Nguyễn Thái Thành
Giám Mục Phụ Tá Giáo Phận Orange, Hoa Kỳ.


Sunday, July 15, 2018


THẰNG CHỆT TÀU CỘNG SẮP LỤI TÀN

 Kinh tế Trung Hoa đang ngày một chậm lại, mặc dù mức sản xuất cao, nhưng toàn vay mượn kỹ thuật ngoại quốc, thiếu sáng kiến. Trong 100 hãng xưởng sáng chế hàng đầu thế giới, theo Reuters, Mỹ chiếm hàng đầu với 40 hãng, Tầu không có hãng nào. Tầu chỉ dùng sức lao động rẻ mạt có sẵn để tiếp tục sản xuất qua các công trình dự án hợp tác với nước khác. Lý do là Tầu độc đảng, cổ điển, không dám nghĩ ra ngoài khuôn khổ, không dám sáng tạo (BBC News phỏng vấn).

Saturday, July 14, 2018


LÊ ANH HÙNG LÀM CHỦ CUỘC CHƠI

Tôi đặt dấu ngoặc kép hai chữ “cuộc chơi”, vì khi tôi sử dụng nó nhằm tăng khả năng biểu đạt thì với Lê Anh Hùng lại là một vấn đề nghiêm túc. 

Thursday, July 12, 2018


THỨC DẬY ĐI THÔI!

                                                           Ngô Quốc Sĩ
                Thái độ an thân của một số người Việt trước hiện tình bi đát của đất nước đang làm cho những ai còn tha thiết với tố quốc phải quan tâm và buồn tủi. Đức Tổng Giám Mục Ngô Quang Kiệt đã coi đó là “nỗi chết trong tâm hồn”. Nhà văn Võ Thị Hảo gọi đó là “vô cảm” và cô giáo Lam gọi là “vô tâm”. CònThùy Dung-cô bé bánh mì lại thấy đó là “giấc ngủ mê” trên niềm đau dân tộc! Mới đây, nhà thơ Nguyên Thạch vừa cho phổ biến bài thơ “Thức dậy đi em” để đánh thức dân Việt khỏi cơn mê, đã được người Việt khắp nơi nhiệt liệt hưởng ứng.
          Vào thơ, Nguyên Thạch đã thổ lộ nỗi đau xót trước thái độ thờ ơ, sống chết mặc bay của một số người Việt, sợ liên lụy nên cứ ù lì bất động trước cảnh nước mất nhà tan:
                   Nên cứ thế mà ù lì theo ngày tháng…
                   Nước non này
                   Dân tộc này
                   Ai buôn
                   Ai bán
                   mặc ai!!! 
          Theo Nguyên Thạch, thái độ quay lưng nhắm mắt trước đại họa mất nước là trọng tội đối với tổ tiên, nên ông đã muốn gióng lên tiếng chuông đánh thức tất cả những ai còn mê ngủ hãy tỉnh dậy,  góp tim óc cứu nguy tổ quốc.
          Trước tiên là tiếng chuông đánh thức em, là giới trẻ Việt Nam. Đừng ngủ nữa hỡi con cháu của Thiên Vương Phù Đổng. Là tương lai của tổ quốc, giới trẻ hãy thức dậy mà nhìn bọn thái thú nhẫn tâm xé nát thi thể  mẹ Việt Nam làm mồi cho cầm thú, lại còn cướp đất cướp nhà, cướp cả lẽ sống của đàn con mẹ
                   Thức dậy đi em
                   Sao ngủ vùi lâu vậy?
                   Biển Đông kia, giặc đã cướp lấy Hoàng Trường Sa...
                   Thức dậy đi em
                   Bọn tham quan đã thâu đất, lấy nhà 
                   Đừng để mẹ ôm ngoại già than khóc.
           Nhất là em phải thức dậy để cảm nhận thân phận nô lệ của dân Việt khi miền Nam bị bức tử, cánh cửa tự do khép lại và quê hương chìm xuống vực thẳm đọa đày:
                   Thức dậy đi em
                   Dân chúng mình đã bị hóa thân nô bộc
                   Cho lũ phản bội Quê Hương, tâng bốc ngoại xâm
                   Hãy mau thức dậy đi em, đời chúng ta nay đã bị giam cầm
                   Kể từ dạo ấy, 30 tháng Tư 75 nô cộng.
          Từ dạo ấy, thân phận dân Việt trở thành qúa nhỏ bé thua cả cái móng tay như lời cô giáo Lam, hay thấp hèn như giun dế trước bạo lực cường quyền:
                   Thức dậy đi và nghe anh kể 
                   Chúng ta giờ đây phận giun dế thấp hèn
                   Đảng đã biến chúng ta thành khối dân đen
                   Để cho chúng dễ chèn dễ trị.
                Cũng t dạo ấy, Việt Nam biến thành nhà tù lớn, và bọn cầm quyền Hà Nội còn bắt dân làm nô l ngoại bang, ru dân ngủ  trên thống khổ dân tộc. Thế nên chúng ta phải cùng thức dậy để kề vai chiến đấu chống giặc thù:
                   Dân tộc giờ đây?
                   Hàng hàng lớp lớp đã bị giam cầm
                   Để làm nô bộc cho giặc ngoại xâm tặc Hán.
                  
Mau thức dậy em ơi cùng anh em bè bạn
                   Mau vươn vai súng đạn lên đường
                   Đừng ngủ vùi trên thống khổ của dân tộc của Quê Hương
                   Hãy thức dậy và can trường chiến đấu.
          Đánh thức em, tuổi trẻ Việt Nam.  Nguyên Thạch còn muốn đánh thức anh, những chàng trai con cháu Hùng Vương, đánh thức chị, hậu duệ Triệu Trưng, hãy mau chỗi dậy mở lối  cho dân Việt thoát cảnh đọa đày:
                   Thức dậy đi anh, cùng anh em đồng đội
                   Cùng toàn dân mở lối thoát đọa đày
                   Trùng điệp đau thương khắp chốn bủa vây
                   Vận mệnh đất nước?
                   Trong tay anh, tay chị.

          Đại họa Bắc thuộc đã gần kề. Lũ Việt gian đang dâng hiến tổ quốc cho ngoại tặc, nên các anh chị phải mở mắt nhìn thẳng vào mặt lũ Việt gian mà phỉ nhổ:
                   "Mật Nghị Thành Đô", đảng đã đồng lòng
                   Đẩy dân tộc vào cùm gông nô lệ.
                   Lẽ nào cúi mặt chịu qui hàng đồ tể?
                   Há sinh ra làm giun dế phận hèn?
                   Lẽ nào mò mẫm mãi trong tăm tối đêm đen?
                   Kiếp trâu ngựa...dần quen cuộc sống!.

          Phải thức dậy để đưa dân Việt khỏi kiếp sống trâu ngựa, thoát kiếp giun dế trong đêm dài lịch sử, quan trọng hơn nữa là để gìn giữ quê hương, mở đường dân chủ:
                   Hãy thức dậy để giữ gìn non sông biển cả
                   Thức dậy đi và vội vã tiến lên đường
                   Góp bàn tay để gìn giữ Quê Hương
                   Dựng nước Việt trên con đường Dân Chủ.

          Đánh thức em. Đánh thức anh. Đánh thức chị. Đánh thức toàn dân. Nguyên Thạch đã cảm thấy thật sự tin tưởng và phấn khởi, gióng lên hồi chuông kêu gọi dân Việt đứng lên viết trang sử mới:
                   Dân Tộc ơi
                   Nếu có còn chút lòng thương tiếc
                   Hãy mau vùng lên tiêu diệt cộng nô
                   Hãy mau xóa tan huyền thoại "Bác Hồ"
                   Một tên gián điệp đã bán trọn cơ đồ Tổ Quốc.
          Dân Việt phải can đảm vượt qua bức tường sợ hãi, chấp nhận thương đau. Nguyên Thạch  đã kêu gọi dân Việt can đảm xông vào hiểm nguy để đền nợ nước:
                   4.000 năm tổ tiên dựng nước
                   Noi gương tiền nhân, vững bước tiến lên
                   Nợ non sông, nghĩa nước đáp đền
                   Và chấp nhận lằn tên mũi đạn.

          Vững bước tiến lên. Nếu hỏi tiến về đâu, thì xin thưa tiến về Thăng Long, vào tận sào huyệt của bọn đao phủ đang sống phè phỡn trên ngai vàng xây bằng máu và nước mắt dân lành:
                   Tiến về Thăng Long, ta tiến về Hà Nội
                   Quét sạch bọn tham ô, bọn phản bội quê hương
                   Tiến về Thủ đô, ta chiếm các nẻo đường
                   Hài tội quân bán nước một phường giặc nội.

          Rồi từ Hà Nội, dân Việt tiếp tục tiến về Sài Gòn và các thành phố miền Nam để quét sạch bóng thù:
                   Tiến về Sài Gòn ta tiến về các thành phố
                   Đà Nẵng, Huế, Nha Trang, Tây Đô ta thách đố bạo quyền
                   Đồ tể cường hào theo ác đảng cuồng điên
                   Quân bán nước phản Tổ Tiên nòi giống.

          Bàn chân dân Việt sẽ dẫm nát cộng thù tại Hà Nội, quét sạch qủy đỏ tại Sài Gòn và trên mọi nẻo đường đất nước. Thế là mật ước Thành Đô bị xé nát. Công Hàm Phạm Văn Đồng cũng như Hiệp Định Lê Khả Phiêu bị phế bỏ. Dự Luật Đặc Khu Kinh Tế và An Ninh Mạng dù được thông qua cũng trở thành vô hiệu. Dân Việt đã tỉnh dậy, đã quyết chiến và quyết thắng, siết chặt tay nhau ca bài “Việt Nam Minh Châu Trời Đông..