TỪ
BIỂU TÌNH TRÊN MẠNG
ĐẾN
BIỂU TÌNH TRÊN ĐƯỜNG
Hoàng Hưng
Suốt từ chiều thứ bảy 9/6 cho đến trước
8 giờ 30 sáng 10/6/2018, trên con ngựa sắt già rảo nhiều vòng quanh các khu vực
trung tâm Sài Gòn, nhìn lực lượng an ninh dày đặc hàng ngàn người cùng hàng
trăm xe bắt người, hàng trăm rào thép gai lưu động rải khắp các ngã tư trong
vòng bán kính hàng cây số quanh trung tâm, những quảng trường và nhà hàng vắng
ngắt, những bãi gửi xe đóng cửa… tôi không tin là có thể nổ ra biểu tình, dù là
nhỏ!
Vậy mà, khoảng 8:30, phép lạ xảy
ra!
Các nhóm bắt đầu tập họp theo một
mật lệnh nào đó! Nhóm trên đường Nguyễn Du bắt đầu di chuyển và lực lượng trấn
áp lao vào xô đẩy trong tiếng còi rít điên cuồng! Trong khi đó, nhóm đứng trước
tượng Đức Bà bắt đầu giơ lên những khẩu hiệu, bích chương nhỏ trong tiếng hô
“Get out, China!”, “KHÔNG đặc khu, KHÔNG an ninh mạng!”, “Cho thuê đất là bán
nước!”… Chạy ra vòng ngoài, thấy ngay nhóm đứng trước Diamond Plaza trên đường
Lê Duẩn giơ biểu ngữ và hô khẩu hiệu còn khí thế hơn nữa, giọng một phụ nữ xướng
lên rất hùng tráng!
Tôi càng không thể ngờ từ những nhóm
nhỏ ấy, đã hình thành các đoàn biểu tình lớn kéo đi dọc nhiều đại lộ, qua Dinh
Độc Lập, Lãnh sự quán Mỹ… và chỉ chịu bị chặn gần Lãnh sự quán Tàu Cộng trước
hàng rào kiên cố của cảnh sát và luỹ thép gai.
Lên mạng, càng bất ngờ khi biết ở nhiều
nơi khác trong thành phố như công viên Hoàng Văn Thụ kẹt cứng đường vào sân
bay, và rất nhiều tỉnh thành: Hà Nội, Hải Phòng, Nghệ An, Đà Nẵng, Nha Trang… cả
những nơi chưa từng biết đến biểu tình như Phan Rí… đều nổ ra biểu tình. Mãi
cho đến… bảy giờ tối, trong khi tôi viết những lời này, tiếng hô vẫn vang lừng
trên mạng từ Phan Thiết, Phan Rí, Sài Gòn! Vậy là lần đầu tiên sau 1975, có cuộc
TỔNG BIỂU TÌNH TOÀN QUỐC kéo dài suốt ngày, gồm hàng vạn người!
Mừng khôn tả!
-
Vì đây là cuộc biểu tình không cần “lãnh tụ”, không cần “nhân sĩ trí thức” dẫn
dắt (các cụ đều bị canh giữ tại nhà như lâu nay an ninh vẫn ngang ngược chơi võ
bẩn để phá biểu tình), hầu hết là các bạn trẻ và những người lao động bình dân!
(Hôm qua nhà thơ Đỗ Trung Quân đã đoán trúng trên FB khi nói với tay Cảnh sát đến
thăm dò: Tôi không đi biểu tình (vì ốm yếu và bị chặn) nhưng sẽ có hàng triệu
người đi!)
-
Vì đây là cuộc biểu tình lớn xem ra tự phát, nhưng rất trật tự, ôn hoà (nhiều
khẩu hiệu được hô lên nhắc nhở: HÃY ÔN HOÀ, KHÔNG KÍCH ĐỘNG!), chứng tỏ người
dân đã có khả năng tự tổ chức với những thủ lãnh tức thời, tức lòng dân đã trăm
người như một.
-
Vì đây là cuộc biểu tình đầy ý thức: không vì lời hứa “lui thông qua luật đặc
khu” mà thoả mãn, không vì quá tập trung vào luật đặc khu mà quên cái dự luật
nguy hiểm cận kề: Luật an ninh mạng! ĐỘC LẬP phải đi với TỰ DO! Chủ quyền quốc
gia chỉ được đảm bảo khi người dân có quyền tự do thông tin, tự do ngôn luận!
-
Vì đây không còn chỉ là phản ứng về những điều thiết thân đến một nhóm người, một
địa phương, phản ứng về quyền lợi kinh tế như đất đai, trạm thu phí… mà là phản
ứng chính trị về vận mệnh cả quốc gia, cả dân tộc. Tức là, nói theo ngôn ngữ của
những người Cộng sản trước khi giành được chính quyền, phong trào đấu tranh đã
chuyển từ “tự phát” sang “tự giác”!
Ngày hôm nay sẽ là ngày ghi một dấu ấn
lịch sử trên con đường lấy lại QUYỀN DÂN của người Việt Nam. Sau ngày này, sẽ
chẳng còn ai dám mở miệng nói: “Đã có đảng và nhà nước lo!”, “Không bàn chính
trị!”. Sau ngày này, sẽ chẳng ai dám bĩu môi “Ích gì? Có thay đổi được gì
đâu?”.
Ngày hôm nay dánh dấu sự trưởng thành
của lớp trẻ Việt Nam. Họ đã đủ bản lĩnh, trí tuệ, kinh nghiệm để tự mình phất cờ
tranh đấu cho chính nghĩa theo đúng với nhận thức của mình! Mới đây thôi, không
ít người trong đó có tôi buồn nản thấy sự vô cảm, bạc nhược, hèn yếu, ích kỷ,
hưởng lạc như bao trùm thế giới tinh thần của lớp trẻ! Nhưng không! Không ít
tinh hoa trong đó vẫn miệt mài hoạt động cho tiến bộ xã hội, và khi Tổ quốc lâm
nguy, với cái lay cái lắc của họ, những bạn bè mơ ngủ vẫn kịp tỉnh thức!
Vậy thì vai trò trí thức, nhân sĩ ở
đâu?
Nếu ở những cuộc biểu tình đầu tiên chống
Tàu Cộng, nhân sĩ trí thức là những người đi đầu, thì hiện nay vì sức khỏe, vì
bị ngăn ngay tại nhà, hầu như không thấy mặt họ trên đường. Nhưng họ chính là
những người khởi xướng các cuộc “biểu tình trên mạng”, tiền đề của biểu tình
trên đường. Suốt mươi ngày trước, FB tràn ngập các bài phản biện phân tích sắc
sảo thuyết phục của các chuyên gia về hai Dự luật, những Tuyên bố, Thư ngỏ, Kiến
nghị… lấy được chữ ký của hàng ngàn người theo cách “thủ công” truyền thống và
hàng chục ngàn người trên change.org; hầu như không còn chỗ cho những
status “ăn chơi nhảy múa” khoe “hàng”, khoe mèo khoe váy… Và lần đầu tiên, ta
nghe được tiếng nói trung thực, mạnh dạn của không ít quan chức, trí thức, văn
nghệ sĩ lâu nay gắn bó với chính quyền, lần đầu tiên có những hội đoàn chính thống
cất lời ngược với chủ trương của “Đảng ta”.
Với gần 50 triệu tài khoản mạng của
người Việt Nam, những thông tin và tri thức đúng đắn ấy đã lan truyền khắp dân
chúng, vô hiệu hoá hoàn toàn mạng lưới tuyên truyền lừa bịp dày đặc! Để kiểm chứng,
trong những ngày này, bạn hãy hỏi bất cứ anh lái taxi, chị cắt tóc… nào về hai
đề tài: Đặc khu và An ninh mạng!
FB đã trở thành quảng trường vĩ đại
không thể ngăn chặn cho các cuộc biểu tình quần chúng trong thời đại 4.0!
Cũng chính vì biết rõ điều ấy, người
ta cố kết thông qua Luật An Ninh mạng, với những điều khoản trắng trợn bóp nghẹt
tự do thông tin, bất chấp mối nguy sụt giảm gần 2% tổng thu nhập quốc dân nếu
được thực hiện, bất chấp sự tẩy chay của giới đầu tư quốc tế và những hiệp định
thương mại quốc tế mà Việt Nam khao khát gia nhập!
Vậy, chúng ta đang đối mặt nguy cơ: Họ
sẽ quyết thông qua Luật An ninh mạng vào ngày 12/6 tới đây, để bịt miệng dân, để
ngăn chặn mọi khả năng biểu tình, để rồi sau đó… sẽ lại thông qua Luật Đặc khu
mà không còn sợ làn sóng phản đối mạnh mẽ như hôm nay.
Trước nguy cơ đó, vì hai Luật trên là
hết sức thiết yếu cho ĐỘC LẬP của quốc gia và TỰ DO của công dân, khẩu hiệu của
chúng ta bây giờ không còn là HOÃN THÔNG QUA mà là đòi:
TRƯNG CẦU Ý DÂN VỀ LUẬT ĐẶC KHU VÀ LUẬT AN NINH MẠNG
Đó là quyền Hiến định của dân
ta! Đó là khẩu hiệu mới của tất cả chúng ta!
No comments:
Post a Comment