GIẤC NGỦ THÁNG TƯ
Có giấc ngủ nào giữa bài Thơ mà yên tĩnh
Sóng dậy trong Hồn, gõ nhịp nối trăm năm
Cơn mưa tháng Tư như rả rích âm thầm
Vọng tưởng mãi nơi những bàn chân hoang loạn
Dẫu ngoài kia, lập Xuân trong nhạt nắng
Tuyết bỗng còn rơi vào một sáng rất bình an
Trời & Đất, Thần & Dân chung hơi thở thật lành
Ngỡ tất cả đã là câu ca chùng nhịp điệu
Khi trở giấc lòng ta nghe tiếng MẸ
Gọi CON về nhìn tức tởi những dòng sông
Mùa lũ trôi qua chưa thấm ướt cánh đồng
Không thể mọc một nhành cây sự sống
Đất hoang vu, Đời hoang vu ước vọng
Thời gian nào tính được tuổi buồn đau
Năm tháng không đi cứ trở lại nhiệm mầu
Từng giây phút theo những hình hài ly biệt
Ta không thể cúi đầu nơi tâm thức
Tự ru mình bài hạnh phúc đơn sơ
Xoa dịu trần gian những thống khổ khổng lồ
Khi nhân loại không tự mình tỉnh thức
Nhìn hạt mưa sáng này trên lá mục
Người có tìm thấy bóng dáng một lần xưa
Lối cũ ngày mưa đâu cách trở bởi vì mưa
Vì hạn hán nơi lòng người căm lạnh...!?
Có giấc ngủ nào giữa bài Thơ mà yên tĩnh
Sóng dậy trong Hồn, gõ nhịp nối trăm năm
Cơn mưa tháng Tư như rả rích âm thầm
Vọng tưởng mãi nơi những bàn chân hoang loạn
Dẫu ngoài kia, lập Xuân trong nhạt nắng
Tuyết bỗng còn rơi vào một sáng rất bình an
Trời & Đất, Thần & Dân chung hơi thở thật lành
Ngỡ tất cả đã là câu ca chùng nhịp điệu
Khi trở giấc lòng ta nghe tiếng MẸ
Gọi CON về nhìn tức tởi những dòng sông
Mùa lũ trôi qua chưa thấm ướt cánh đồng
Không thể mọc một nhành cây sự sống
Đất hoang vu, Đời hoang vu ước vọng
Thời gian nào tính được tuổi buồn đau
Năm tháng không đi cứ trở lại nhiệm mầu
Từng giây phút theo những hình hài ly biệt
Ta không thể cúi đầu nơi tâm thức
Tự ru mình bài hạnh phúc đơn sơ
Xoa dịu trần gian những thống khổ khổng lồ
Khi nhân loại không tự mình tỉnh thức
Nhìn hạt mưa sáng này trên lá mục
Người có tìm thấy bóng dáng một lần xưa
Lối cũ ngày mưa đâu cách trở bởi vì mưa
Vì hạn hán nơi lòng người căm lạnh...!?
Việt Hoài Phương
No comments:
Post a Comment