36-VƠI ĐẦY NUỚC NON
Con sóng ngu ngơ về bến lạ
Cánh hồng bạt gió đã ngừng bay
Mộng đời thuở ấy còn bịn rịn
Từng đêm chăn gối lịm cơn say
Thuở ấy lối đi bàng lá đỏ
Áo em sột soạt gió bay bay
Giấy vở nhạt nhòa rưng khóe mắt
Bụi phấn ơ hờ len tóc
mây
Nay vỉa hè buớc chân nhức buốt
Gót lưu vong lấm bụi phồn hoa
Nghe chừng như tiếng quyên thỏ thẻ
Gọi nhau về bước lại đường xưa
Rồi những chiều vấn vương bến cũ
Thuyền chao đưa dòng xoáy
trời nghiêng
Nhìn bốn phía mây giăng tím ngắt
Ai tri kỷ? Ai soi thấu niềm riêng?
Mai em về cho anh trộm gửi
Chùm hoa trắng thay vành khăn tang
Chấp tay sám hối một lần bỏ nuớc
Ngọn cỏ bồng ray rứt tâm can
No comments:
Post a Comment