VÒNG TAY DÂN TỘC
PHẦN (3)
NÓI VỚI NGUỜI CỘNG SẢN THỨC TỈNH
Ngô Quốc Sĩ
Thức tỉnh và bỏ đảng là hiện tượng phổ
biến như một tín hiệu lịch sử trước sự rẫy chết của đảng CSVN. Cộng sản vỡ tung
từ trong ra không những chỉ là hiện tượng,
mà còn là một hiện thực như thể một chân lý hiển nhiên, bởi lẽ “Có nằm trong chăn mới thấy rận”, có sống
trong chế độ cộng sản mới thấy rõ bản chất dối trá và bạo lực đã đưa nhân loại
tới thảm họa diệt vong đúng như Bí Thư Đảng CS Nam Tư Milovan Djilas đã khẳng định: “Hai mươi tuổi mà không theo cộng sản là không có trái tim. Bốn mươi tuổi
mà chưa từ bỏ cộng sản là không có đầu óc..”
Nay Việt Nam còn lẻo đẻo theo Cuba, Bắc
Hàn, Trung Quốc bám vào xã hội chủ nghĩa, nhưng cũng đang có dấu hiệu chuyển biến.
Nhiều đảng viên kỳ cựu đã một thời xả thân phục vụ chế độ, nay dứt khoát ra đi
tìm về với chính nghĩa dân tộc. Một số người không còn nữa nhưng tiếng nói phản
kháng còn vang vọng như Trần Xuân Bách, Trần Độ, Hoàng Minh Chính,D ương Quỳnh Hoa,
và Nguyễn Minh Cần.. Hoàng Minh Chính đã thốt ra
những lời thật chua chát “Đất nước ta đứng ở đáy nhân loại trên mọi bình
diện". Nguyễn Minh Cần “Có thể nói không ngoa là rất hiếm có một đảng chính trị nào
giống như ĐCSVN, coi khinh mạng con người hết sức rẻ rúng. Xin các bạn cứ ngẫm
mà xem! Đọc các chuyện kể của những nhân vật đã từng ở trong ĐCS hay những người
đã từng bị ĐCS đày đọa, rồi nhìn kỹ vào thực tế, thì thấy rằng, quả là ĐCSVN
“giết người như ngóe”. Dương Quỳnh Hoa sau khi từ bỏ đảng CS, đã nhận xét về
các “đồng chí” của bà: “Đó là những kẻ ngu si đần độn, bởi vì họ là cộng sản”. Khi bức tường Berlin do CS Đông Đức bị giật sập,
bà nói: “Đây là ngày tàn của một ảo
tưởng vĩ đại”
Những người còn lại như Bùi Tín, Dương
Thu Hương, Vũ Thư Hiên, Kim Chi, Bùi Minh Quốc, Phan Huy Nguyễn đình Cống, và mới đây là Tống Văn Công,
đang chỉa ngọn bút vào tội ác tày trời của chế độ, đến nay vẫn ngoan cố nhận chìm
đất nước và dân tộc xuống vực thẳm.
Truớc tiên là Bùi Tín, trong một bài
viết trước đây đã chia sẻ kinh nghiệm bi đát trong quãng đời
chính trị của ông: “Nhìn lại 44 năm quá
khứ CS của mình, tôi nhận rõ có không ít điều tôi giác ngộ, cho là đúng, thì khốn
thay, hầu hết đều là lầm lẫn, ngộ nhận,
ảo tưởng, sai lầm và cả tội ác..”
Dương Thu Huơng khi vào tới miền Nam đã
cay đắng thốt lên “Và thật chua chát khi
nền văn minh đã thua một chế độ man rợ. Đó là sự hàm hồ và lầm lẫn của lịch sử,
là bài học đắt giá, nhầm lẫn lớn nhất mà dân tộc Việt Nam phạm phải...”
Nghệ sĩ Kim Chi cũng thổ lộ "Nói dzậy mà hổng phải
dzậy". Thực tế đời sống chính trị-xã hội đã hoàn toàn khác biệt trái
ngược với những điều tôi hằng tâm niệm ... Chỉ thấy toàn là
những sự giả dối , gian trá , lọc lừa , độc ác ,
tham ô mà họ không dễ tự nhận biết, không dễ sám hối !!! “Tôi
nhận thấy đảng , nhà nước và các lãnh đạo của Cộng Hòa Xã Hội Chủ Nghĩa Việt
Nam thật rất tồi tệ , đê hèn , ghê tởm , đáng khinh bỉ , đáng phỉ nhổ còn
hơn rác , còn hơn mấy thứ rận , rệp , trùn , giun , sán chết sình , chết toi ở
bờ đê , đáy ruộng , bờ tre , bờ cỏ !!!!!
Giáo Sư Nguyễn
Đình Cống, đã cay đắng vẫy tay từ bỏ đảng với những lời tâm huyết của một
kẻ lầm đường:
“Tôi vào Đảng với nguyện vọng đóng góp trí tuệ và
công sức làm cho Đảng trong sạch, vững mạnh. Thế nhưng càng ngày tôi càng nhận
ra rằng Chủ nghĩa Mác - Lênin có nhiều độc hại, rằng Chủ nghĩa cộng sản chỉ là ảo
tưởng, rằng thể chế hiện tại của Việt Nam là sự độc tài toàn trị của Đảng. ..Vậy
tôi thông báo từ bỏ Đảng Cộng sản Việt Nam từ ngày 03 tháng 02 năm 2016. Yêu cầu
tổ chức Đảng xóa tên tôi khỏi danh sách”.
Bùi Minh Quốc nhà thơ một thời làm cán bộ văn hóa của
chế độ, đã thức tỉnh ngõ lời trần tình:
Tổ Quốc hỡi tình chi đau đớn
vậy
Con
yêu người, ngục tối nuốt trời xanh
Ôi Tổ Quốc vào tay quỉ dữ
Tiếng
hát tự do uất nghẹn khắp thân mình..
Nếu Tổ Quốc không còn biển
Dân tộc tôi sẽ chết đuối trên bờ
Chết đuối trên cao nguyên
Chết đuối trong bùn boxit
Dân tộc tôi sẽ chết đuối trên bờ
Chết đuối trên cao nguyên
Chết đuối trong bùn boxit
Phan Huy, “người bộ đội cụ Hồ” còn quyềt liệt hơn, sau khi thức tỉnh,
đã không tiếc lời phỉ nhổ chế độ:
Tôi
uất hận cho đảng mình láo khoét
Lùa dân vào một cuộc chiến tổn hao
Phung phí máu xương bộ đội, đồng bào
Lùa dân vào một cuộc chiến tổn hao
Phung phí máu xương bộ đội, đồng bào
Để
phục vụ cho quan thầy quốc tế.
Từ
đó đảng hiện nguyên hình đồ tể
Vung búa liềm đập nát cả quê hương
Tống văn Công, Tổng biên tập báo Lao Động,
trong cuốn sách mới phổ biến mang tên “Đến Già Mới Chợt Tỉnh”, đã thổ lộ một cách
cay đắng: “Nghe đảng nói ngoài lợi ích của
dân tộc, đảng không có lợi ích gì khác. Tôi tin ngay, đã giơ tay thề phấn đấu
suốt đời.. Rất muộn màng, khi thấy nó đã không làm đúng những lời
đã hứa, tôi lên tiếng xây dựng, ..Nhưng những đảng ủy viên đã lớn tiếng lên án
tôi “Kẻ đuợc Đảng giáo dục suốt đời mà thoái hóa, biến chất, tự diễn biến… tôi
mới kịp hiểu nhận định của Boris Yeltsin”Cộng sản không thể sửa chữa mà chỉ có
thể vứt bỏ..”
Hiện thực bỏ đảng phổ biến như thế đã
nói lên một chân lý hiển nhiên, là cộng sản chỉ là dối trá phỉnh gạt đúng như
Gorbachev thổ lộ một cách cay đắng “ Tôi
bỏ nửa cuộc đời cho lý tưởng CS. Nay tôi phải đau buồn mà nói rằng, CS chỉ là
tuyên truyền dối trá.” CS chỉ là Đồng Lầy theo Nguyễn Chí Thiện, là Thiên Đuờng
Mù theo Dương Thu Hương, là Đêm Giữa Ban Ngày của Vũ Thư Hiên, và là Cổ Máy giết
nguời của Bùi Minh Quốc. Thế nên, một
khi bộ mặt dối trá phỉnh gạt rơi xuống thì cộng sản không còn lý do tồn tại đúng
như Nguyễn Chí Thiện đã khẳng định “Nều
nhân loại mọi nguời đều biết, cộng sản là gì? tự nó sẽ tan đi..”Mong những
lời tâm huyết của nhà văn nhà thơ, cán bộ văn hóa, đảng viên kỳ cựu, sẽ vang vọng
thành tiếng chuông cảnh tỉnh, đánh thức và nối kết vòng tay của những mốt thơi
lầm đường, hãy quay về với đại khối dân tộc, tuy đã muộn màng..Vòng tay dân Việt
chờ đón các bạn..
No comments:
Post a Comment