LỜI KINH VIỆT
NAM
Mẹ Việt Nam ruột cắt máu nhỏ
Hà Nội đêm hè ướt đẫm cơn mưa
Hồ Gươm cau mặt gợn buồn tím ngắt
Ba Đình âm khí buốt lạnh tâm tư
Ba sáu phố phường lối xưa rêu mốc
Con tim Thái Hà rỉ máu từng cơn
Cỏ hoa héo úa vườn mai Xuân Thưởng
Tháp Rùa nắng tắt chiều lạnh khói sương
Nước mắt Thê Húc tủi hờn mặn chát
Hơi thở dân oan thoi thóp hờn căm
Rồng thiêng cánh gãy nằm dài mặt đất
Thăng Long chân mỏi lê bước kim châm
Mẹ Việt Nam máu tuôn dòng thác
Sông nước Cửu Long nhuộm đỏ phù sa
Che đạn ác thù mẹ già vén áo
Xác mướp thân gầy thương con xót xa
Mộng bình thường tả tơi xác lá
Đồng Tháp nắng hờn lúa mới đâm bông
Hà Tiên trải hận lên từng con sóng
Vỗ nát thiên đàng chủ nghĩa dối gian
Thù Bác Đảng mặt người dạ thú
Cờ Đỏ búa liềm cứa nát mộng mơ
Giáo điều tẩy não gậm mòn sức sống
Ngai vàng đao phủ vấy máu tuổi thơ
Mẹ Việt Nam ruột thắt máu đọng
Châu thân chia lìa từng mảnh tim gan
Hoàng Sa Truờng Sa Nam Quan Bản Giốc
Thương nhớ vô vàn trắng giải khăn tang
Lời mẹ ru thành mỹ từ vô nghĩa
Bọn ngụy thức bẻ cong bút tô hồng
Lời nịnh hót thành văn chương lịch sử
Bốn ngàn năm văn hiến nay còn không?
Hỏi đâu rồi gươm thần kiếm báu
Sao nỡ vô can vô cảm vô tâm?
Lặng nhìn công lý tự do rẫy chết!
Bên giàn thiên lý rớt nắng vàng hanh
Mẹ Việt Nam áo nâu máu nhuộm
Hà Nội xác ướp Sài Gòn mất tên
Con tim Vũng Áng nghẹn ngào nỗi chết
Vết chém Quỳnh Lưu mãi vẫn còn nguyên
Tiếng gào thét chan hòa tiếng khóc
Khóc mình khóc nước khóc nhà khóc dân
Hận tím gan bọn ma vương qủy Đỏ
Thét ngựa hồng tung vó vung gươm
Thề chặt đứt gông xiềng nghịch tặc
Quyết tâm thay áo Hà Nội thương hoài
Trả lại tôi tên Sài Gòn ngà ngọc
Cho lời kinh lên cao vút non Đoài
No comments:
Post a Comment