THẦM THÌ CUỐI NĂM
Năm cùng tháng tận rồi
đó em
Chia sớt cho nhau hớp
rượu nồng
Rót đầy ắp chén tình
chén nghĩa
Nào tiếc nhau chi một nụ hồng
Ngu ngơ ta gặp em thuở
ấy
Rừng hoa lạc nẻo quyện
đầy thơ
Lối mộng thênh thang
chim nhẹ gót
Man mác cõi người nhện
vương tơ
Đường trần chung bước
chân thấm mỏi
Mãi miết trầm ngâm một
chữ thừa
Không nói giữ cho đời
vẫn thiếu
Trăng khuyết đền em mấy
cho vừa
Nào hay dấu cũ còn vương
vấn
Áo lụa hiên trường vẫn
ngất ngây
Giấy vở còn nguyên màu
hoa ép
Chữ nghĩa vật vờ theo
gió bay
Thời gian có bao giờ
xếp cánh
Ngày xanh mộng thắm cũng
bạc màu
Ban đầu phút ấy còn
nguyên đó
Nụ hồng vẫn nở suốt
canh thâu
Cuối năm tính sổ ta còn
nợ
Đã trả em chưa những hẹn
thề
Buồn vui ngọt đắng trên
môi thắm
Mộng vàng chung trải
lối đi về
Còn bao năm tháng trên
tóc trắng
Mỗi sáng tinh sương
nhuộm nắng hồng
Hoa cười sưởi ấm
bờ môi lạnh
Trả nốt cho em những
gịọt nồng…
Ngô Đức Diễm
No comments:
Post a Comment