CON TRAI CỦA MẸ
Mừng Việt
Khang đến Mỹ
Trời
đông Ca Li hồng lên nắng ấm
Ấm
lòng người ấm cả không gian
Đón
người trai tên gọi Việt Khang
Đã
đến đây trong vòng tay dân tộc
Bàn
chân anh bị xiềng xích trói chặt
Trả
thù câu hỏi “Việt Nam tôi đâu?”
Quê
hương tức tưởi dưới gót giặc Tàu
Hoàng Sa Trường Sa chìm theo sóng nước
Lại hỏi “Anh là
ai?” Con tim khô chết
Bàn tay nào nhuộm đỏ
máu nhân dân
Đánh gục anh xuống đường làm chứng nhân
Đánh gục anh xuống đường làm chứng nhân
Lên tiếng thét gào đòi
tự do công lý
Đất nước này thoi thóp
trong ngõ bí
Dân tộc này uất hận
ngập trời xanh
Sao mắng tôi bằng giọng
nói dân Nam
Khi tôi không thể ngồi
yên chờ chết
Nhìn non sông đang điêu tàn rũ liệt
Nhìn dân tộc chìm lửa máu oan khiên
Một ngàn năm ghi dấu hay triền miên
Con tim hóa đá với bàn tay đao phủ
Trúc Nam Sơn hận trào
cơn mưa lũ
Nước Đông Hải không
rửa sạch tội nhơ
Lũ Việt gian đàn “Con
Cháu Bác Hồ”
Bán đứng tổ quốc đọa
đày dân tộc
Anh đòi “trả cho dân”
quyền được khóc
Quyền được nghe được
nói và được nhìn
Được chọn chân lý được
có nhân quyền
Được xóa bỏ độc tài
độc tôn và độc ác
Anh đến đây khi quê
hương tan tác
Nghẹn ngào bỏ lại mẹ
già sau lưng
Hẹn mai ngày khi đất
nước phục hưng
Sẽ chấp tay xin tạ tội
trời đất
Mừng chúc anh một mùa
xuân bất diệt
Mai đào rạng nở
trong óc trong tim
Trăm con trở về sữa
mẹ ngát thơm
Vẫy chào sử đen dân
ta mở hội..
Ngô Đức Diễm
No comments:
Post a Comment