Saturday, February 2, 2019


NHƯ LÀ HUYỀN THOẠI
                                               Ngô Đức Diễm
          Từ giã phấn trắng bảng đen đã 44 năm, nhưng mỗi lần có cơ hội gặp lại các anh chị cựu học sinh  trung học Võ Tánh và các trường trung học Nha Trang, tôi lại cảm thấy như gặp lại chính mình, và gặp lại những khuôn mặt thân thương một thuở đầy tình nghĩa đáng nhớ.
          Những cuộc Hội Ngộ Võ Tánh/Nữ Trung Học hằng năm,  cũng như những buổi họp mặt đặc biệt tại tư gia thầy cô Bùi Ngoạn Lạc, anh Tạ Duy Báu, hay cô Kim Ngôn trường Thánh Tâm, đã để lại những dấu ấn thật sâu đậm, như một niềm an ủi vô bờ. Đặc biệt, buổi họp mặt cuối năm 2018 với các anh Nguyễn Kỳ Hiếu, Lê Đức và Bửu Tuấn, tại San Jose,  phải nói là tuyệt vời, đưa tôi trở về thời xa xưa ấy như một huyền thoạị..Hiếu đã nhắc lại 2 câu thơ “Em mang mùa thu vào lớp học, phấn trắng ngỡ ngàng trên tay anh” trong bài Dấu Chân Chim của tôi sáng tác lúc còn dạy Võ Tánh,  làm mọi người trầm ngâm mơ về mái trường xưa ngói đỏ, áo sơ mi trắng quần xanh quyện vào những tà áo dài lụa mềm thướt tha bước đi trên lá bàng xào xạc…
          Thế rồi mấy ngày sau, Hiếu đã chuyển lên Facebook nguyên bài thơ Dấu Chân Chim với nét chữ viết tay của tôi đăng trên Đặc San Võ Tánh 1972, làm tôi ngạc nhiên đến nghẹn ngào. Hiếu cho biết là anh Lê Văn Thành  còn giữ được  bài thơ Dấu Chân Chim trong cuốn Đặc San Võ Tánh 72 do thầy Trần Phước Hải thực hiện, như một lưu niệm qúy giá vô bờ! Thành còn chia sẻ thêm: Ngoài việc dạy Triết ở lớp 12 thầy Diễm còn dạy Quốc văn ở các lớp đệ nhất cấp. Thầy còn là 1 trong tứ trụ của Trường TH tư thục Kim Yến nữa. Đó cũng là nơi thầy gặp "Em mang mùa thu vào lớp học" đó! Nhìn lại chữ viết của mình, sống lại những rung cảm của mình khi còn trên bục giảng, tôi cảm thấy ấm lòng, với tâm cảm mình sẽ còn mãi những gì mình đã mất…
          Còn phải chia sẻ thêm là trong lúc trao đổi với Hiếu, Thành và Tâm về chuyện dạy triết và bài thơ Dấu Chân Chim, tôi không ngờ đã đuợc gặp lại một cựu học sinh Võ Tánh 75, nay đã trở thành một Linh Mục Thạc Sĩ, dạy Triết ở các trường Đại Học Hoa Kỳ và các Đại Chủng Viện Sài Gòn, Vinh, Hà Nội và Nha Trang, Việt Nam. Đó là LM Nguyễn Đoan Tân đã có lời chia sẻ thật khiêm tốn và thân tình:  Tất cả khởi đầu từ những tia ánh sáng mà Thầy ở VõTánh đã dội vào tâm hồn của tuổi trẻ!”  Cám ơn cha Tân, người học trò cũ nay đáng bậc thầy của tôi, đúng là “hậu sinh khả úy”..

          Trở lại bài thơ Dấu Chân Chim, tôi không dấu nổi những chi tiết liên hệ có thể nói là đáng nhớ và đáng chia sẻ. Sau khi bài thơ được phổ biến, nhiều lần vào lớp dạy Triết, tôi đã nhìn thấy bài thơ chép tay dấu trong bìa sau cuốn vở bọc nilon, ghi chép bài học Triết của nhiều nữ sinh! Đặc biệt, thầy Đinh Thư  Giáo Sư Việt Văn trường Võ Tánh, đã đem bài thơ của tôi vào chương trình giảng dạy Thơ Mới cùng với Thế Lữ, Xuân Diệu, Lưu Trọng Lư, Hàn Mặc Tử..mà không sợ Bộ Giáo Dục khiển trách? Cách đây chỉ một tháng, trong bữa cơm tối tiếp Đức Giám Mục  Hoàng Đức Oanh, anh Vũ Huynh Trưởng, Chủ Tịch Cộng Đồng Người Việt San Jose, còn chuyển cho tôi lời hỏi thăm của thầy Đinh Thư từ Việt Nam, với lời nhắn hỏi còn nhớ bài thơ Dấu Chân Chim không?
          Đáng nhớ nhất là sau năm 1975, tôi không còn được tiếp tục giảng dạy, phải làm nghề lơ xe đò để kiếm sống và để gọi là “lao động tốt” trong chế độ mới. Tôi còn nhớ, một hôm, xe tôi chở các anh chị học sinh cũ của tôi đi dạy học Ninh Hòa, tôi làm lơ xe đò, đứng sau bàn đạp, còn học sinh, nay là giáo viên, ngồi các ghế phía trước, nhiều người đã rướm rướm nước mắt, thầy trò nhìn nhau, ngậm ngùi trước cuộc đổi đời bi thảm.. Miệng tôi mấp máy khe khẽ nhấp từng vần thơ “Em mang mùa thu vào lớp học, phấn trắng ngỡ ngàng trên tay anh..”
          Sang Hoa Kỳ, mỗi lần gặp lại bạn bè và các cựu học sinh, tôi thường được yêu cầu ngâm bài thơ Dấu Chân Chim cho bà con nghe. Một lần tại quán cà phê Lê Uyên Phương tại Nam Cali, anh chị cũng yêu cầu tôi ngâm bài thơ đó. Rồi hôm ra mắt thi phẩm đầu tay của cô Kim Thành tại hội trường báo Người Việt t ại Nam Cali, một cựu nữ sinh Nữ Trung Học Nha Trang cũng bất ngờ ngâm bài Dấu Chân Chim làm tôi ngạc nhiên và cảm động rưng rưng khóe mắt..
          Bài thơ đã được anh Kiều Túy Vinh phổ nhạc, và mới đây, anh NXVan một cựu học sinh Võ Tánh cũng  phổ nhạc chuyển lên Diễn Đàn VT/NTH Nha Trang..
          Ngẫm lại mấy trăm bài thơ trong các tập thơ Đền Em Nụ Hồng, Tâm Khúc Lưu Vong, Đò Trăng, Hoa Cỏ May, Cõi Nguời Ta, và 2 Tuyễn tập thơ văn Vết Chém và Vơi Đầy Nước Non, tôi cảm thấy hài lòng nhất với bài Dấu Chân Chim với những tâm cảm lãng mạn nhẹ nhàng của một người đứng trên bục giảng mà cám thấy “Bảng đen chiều nay thênh thang qúa.Vòng tay lạc lối ngoài chân mây..” Bài thơ ngắn gọn, nhưng dễ thương, được nhiều người đón nhận với nhiều cảm mến và trân qúy. Sau gần nửa thế kỷ, bài thơ vẫn còn  với thời gian, chẳng phải “như là huyền thoại” đó sao?
                                                                                                                                                            Ngô Đức Diễm


No comments:

Post a Comment