Thursday, October 25, 2018


KẺ CƯỚP TÂN THỜI
                   Ngô Quốc Sĩ
       Đảng cộng sản Việt Nam vẫn vỗ ngực tự hào là đại biểu của giai cấp lao động và là cứu tinh của dân tộc, nhưng thực tế hoàn toàn khác hẳn. Hà Nội có ra sức tô son điểm phấn cách mấy, thì bộ mặt chế độ vẫn lem luốc đáng ghê tởm và phỉ nhổ. Đảng  thường bị người  dân gọi là “đảng ác” với bàn tay sắt máu và chủ trương hủy diệt. Đảng cũng bị gọi là “đảng láo”, với bản chất lừa dối bằng chiêu bài, ngụy tạo và tuyên truyên láo khoét. Thậm chí, đảng còn bị coi là “đảng ngu” vì trước sau chỉ quanh quẫn trong chủ thuyết phản tiến hóa và giáo điều vô nghĩa..
       Nhà thơ Nguyễn Duy còn gọi đảng cộng sản là “đảng cướp” để lột trần bản chất gian manh tàn bạo và bất nhân của chế độ hôm nay. Mở đầu bài thơ mang tên “Cướp”, Nguyễn Duy đã nhắc tới 2 câu ca dao trong văn chương dân gian để phản ảnh xã hội bất an thời xưa:
                 con ơi mẹ dặn câu này
                  cướp đêm là giặc cướp ngày là quan
        Hẳn nhiên, đời nào cũng có thổ phỉ, từ dân thường đến quan chức, như Nguyễn Khuyến đã lên thơ mỉa mai vị quan tham bị kẻ cướp hành hung giữa ban ngày:
                 Tôi nghe kẻ cướp nó lèn ông
                 Nó lại mang ông bỏ giữa đồng
                 Cướp của giết người quân tệ nhỉ
                                    Thân già da cóc có đau không?
                     Hôm nay, Nguyễn Duy đã đi vào hiện thực xã hội chủ nghĩa để lột mặt nạ bọn cướp ngày cướp đêm, viết bản cáo trạng về tội ác của lũ con hoang đã đánh mất nhân tính. Theo ông, nếu so sánh bọn cướp ngày xưa với bọn cướp hôm nay, người ta sẽ nhận thấy bọn cướp đỏ hiện thời quyền thế và hung ác hơn nhiều, bởi lẽ bọn chúng có tổ chức, có đảng có đoàn, có quyền hành và có đủ mọi phương tiện trấn áp, như dùi cui, súng đạn và nhà tù:
                             Cướp xưa băng nhóm làng nhàng
                   cướp nay có đảng có đoàn hẳn hoi
                   có con dấu đóng đỏ tươi
                   có còng có súng dùi cui nhà tù
        Hơn thế nữa, bọn cướp hôm nay không cần lén lút như ngày xưa, mà cướp công khai giữa thanh thiên bạch nhật, khắp nơi khắp chốn, từ bàn giấy ra đồng ruộng, từ thành thị đến thôn xóm, lại còn phất cờ phóng loa gióng trống khoe khoang cổ võ:
                              cướp xưa lén lút tù mù
                             cướp nay gióng trống phất cờ phóng loa
                             con trời bay lả bay la
                             cướp trên bàn giấy cướp ra cánh đồng
                                Điều đáng nói thêm là bọn cướp ngày xưa chỉ là những “băng nhóm làng nhàng”, nên số nạn nhân bị cướp cũng chỉ giới hạn vào một nhóm người nào đó. Hôm nay khác hẳn. Bọn cướp là một tổ chức, một hệ thống quyền lực, một chế độ, nên nạn nhân bị cướp là cả một dân tộc, mà tiêu biểu là dân oan, mất nhà mất cửa, mất tài sản và mất cả quyền sống. Thật mỉa mai! Theo lời chứng của Đức Giám Mục Nguyễn Thái Hợp, 75% dân oan là những bà mẹ chiến sĩ đã từng là ân nhân của chế độ, chia sẻ chén cơm manh áo để bao che và nuôi nấng các cán bộ nằm vùng. Nay họ trở nên tay trắng, khố rách áo ôm, sống lây lất nơi công viên, vỉa hè xó chợ, kêu trời không thấu:  
                             dân oan tuôn lệ ròng ròng
                  mất nhà mất đất nát lòng miền quê
                  tiếng than vang động bốn bề
                  cướp từ thôn xóm tiến về thành đô
                   Còn gì mỉa mai hơn! Sài Gòn một thời là hòn ngọc Viễn Đông, là niềm mơ ước của nhiều quốc gia láng giềng, nay mang tên tội đồ được con cháu tôn vinh là “cha già dân tộc”, lại là hang động của lũ cướp, cướp cả đêm lẫn ngày.
                             ai qua thành phố Bác Hồ
                             mà coi cướp đất bên bờ Thủ Thiêm
                             bây giờ mẹ phải dặn thêm
                             quan tham là cướp cả đêm lẫn ngày
                   Cướp triền miên. Cướp không ngưng nghỉ, Cướp cả ngày đêm! Nếu hỏi cướp để làm gì, thì hiển nhiên là để xây ngai vàng đao phủ. Tiêu biểu như cướp đất Thủ Thiêm, nói là để xây đô thị mới, nở mặt với thế giới, thực chất chỉ là xây  biệt phủ và chỗ giải trí cho các quan chức lớn. Trong khi dân không có đất sống thì bọn cướp lại bỏ ra cả 1,500 tỷ để xây Nhà Hát Giao Hưởng làm người dân phẫn nộ, như Đài Á Châu Tự Do đã ghi nhận: Hơn hai mươi năm qua, dự án khu đô thị mới Thủ Thiêm đã đẩy người dân tại đây trở thành tha phương cầu thực. 14.600 hộ dân với hơn 60.000 nhân khẩu đã dời đi để nhường chỗ cho siêu dự án này. Thật đáng tủi hổ! Trong khi dân chúng cơm không đủ ăn, áo không đủ mặc, thì hỏi ai sẽ vào nhà hát giao hưởng cả trăm ngàn tỷ để thưởng thức âm nhạc? Hiển nhiên còn ai ngoài bọn cướp ngày cướp đêm, bọn tư bản đỏ mà Lão Báng đã mô tả :                             
                             “Từ thằng khố rách áo ôm, ở hang
                 Bây giờ nhà to bự hơn trái núi
                 Tiền, vàng, hột xoàn, đô la đầy túi
                   Qúa oan ức vì bị cướp một cách trắng trợn, mất cả quyền sống, dân Thủ Thiêm đã thật sự đã đi vào đường cùng, có ngưới tự sát, có người mất trí, như đài Á Châu Tự Do đã ghi nhận: Đất Thủ Thiêm đã có người tự sát vì oan ức, đã có hàng chục người trở thành mất trí vì uất hận, đã có hàng trăm người bỏ công ăn việc làm chỉ để đi khiếu kiện, ngay cả ra tận Hà Nội họ cũng chấp nhận ..”
                   Không phải chỉ có dân oan Thủ Thiêm phẫn nộ, mà dân oan khắp nơi, từ Văn Giang đến Hà Nội, từ Tiền Giang đến Dương Nội, từ Kiên Giang đền Đông Yên, nói chung là mọi miền đất nước đều là nạn nhân của bọn cướp đỏ.
                  Lời chứng của Nguyễn Duy, quyết tâm bảo vệ dân oan của của cụ bà Lê Hiền Đức, tiếng kêu  thảm thiết của dân oan khắp các tỉnh thành đang vang vọng, làm bao con tim nhức nhối thổn thức. Nay bọn cướp đỏ vẫn an nhiên tự đắc, ngồi trong biệt phủ để hưởng thụ, chỉ tay năm ngón ra lệnh đàn em tiếp tục trấn lột dân chúng. Nhưng sức chịu đựng của dân Việt có giới hạn. Một khi nỗi phẫn uất lên lên cực độ thì chắc chắn “tức nuớc vỡ bờ”, cơn bão lửa sẽ bừng cháy thiêu rụi bọn cướp đỏ, cướp ngày cướp đêm..
                  

                  

No comments:

Post a Comment