DÒNG ĐỜI UỐN KHÚC
Từng giọt mưa rơi ngoài
hiên thánh thót
Nghe đâu đây vẳng điệp
khúc cuộc đời
Sáng chiều tối lối mòn
xưa nếp cũ
Ta vẫn sống một thời
như mọi thời
Ngày lại ngày ta đi tìm
nắng mới
Vẫn nắng hôm qua vẫn nắng
ngày mai
Có chút nắng len vào đời
phiêu lãng
Khua dậy men đủ ấm những
ngày dài
Tuổi niên thiếu chưa
biết yêu biết nghĩ
Định mệnh nào đem khăn
đỏ quàng vai
Áo nâu lấm bùn dép râu
dính đất
Học đòi yêu Bác quên
cả tương lai
Rồi một ngày quê miền
Nam đất mới
Đường thênh thang trải
lối mộng mơ
Cơ duyên nào đưa ta lên
bục giảng
Thương làm sao những
mái tóc ươm thơ!
Nhớ quay quắt những
buổi chiều lặng gió
Tay vấn vương rời phấn
trắng bảng đen
Hồn bỏ ngỏ trên đường
dài vạn nẻo
Biết về đâu khi phố cũ
lên đèn
Rồi một chiều xuân về
theo cánh vỗ
Én đùa vui lồng lộng
giữa khung trời
Bước chân chim nhẹ gót
len vào ngõ
Áo lụa phơ phất đánh
thức mộng đời
Ta ghé bến thuyền bỏ
neo hẹn ước
Giấy vở trắng tinh thơm
ngát vườn xuân
Chiều tan trường vòng
tay thôi trống vắng
Đêm trăng sao giải yếm
bắc sông Ngân
Lửng lờ trôi theo dòng
đời trong đục
Bỏ quê hương tìm đất
sống đổi đời
Ơn Trời Đất ngày tháng
miền đất lạ
Tóc điểm sương mừng
con cháu nên người
Là thế đó! Cuộc đời
như triền dốc
Bước thấp cao cũng một
cuộc hành trình
“Về Nhà Cha” đường núi
Sọ chênh vênh
Vững tin yêu trong tâm
tình phó thác
Mắt nghẹn ngào nhìn
quê hương cơn lốc
Chân còn vướng tơ duyên
cõi vô thường
Điệp khúc cuộc đời ru
hồn tĩnh lặng
Mai ta về xin rót cạn
Hồ Trường..
Xin giữ lại những ân
tình một thuở
Yêu người yêu em hồng
tuổi hoa niên
Đời đổi thay con tim
vẫn ngoan hiền
Điệp khúc đời điệp khúc
tình vạn thuở..
Ngô Đức Diễm
No comments:
Post a Comment