QUÊ HƯƠNG TRONG DÒNG
NHẠC GIÁNG SINH
Ngô Quốc Sĩ
Giáng Sinh lại về trong buốt giá với
những thông điệp ấm áp của Tin Mừng cứu rỗi. Giáng Sinh hôm nay không còn là một
ngày lễ tôn giáo, mà trở thành lễ hội của mọi người, mọi giới và mọi sắc tộc, với
hoa đèn, nến sáng lung linh và những lời chúc đầy linh thiêng..Đối với dân tộc
Việt Nam, Giáng Sinh mang một ý nghĩa đặc biệt, thể hiện khát vọng hòa bình và đoàn
tụ, khi đất nước tang tóc vì chiến tranh tàn phá, và dân tộc ly tán cách ngăn..
Thật vậy! Tâm tình Giáng Sinh trong
thi ca Việt Nam thường đậm nét quê hương. Quê hương một thuở thanh bình, anh nắm
tay em đi lễ với tiếng chuông ngân,và cũng là quê hương lửa khói với áo lính bạc
màu và tiếng lòng thổn thức của người em mòn mỏi…
Trước hết, hình ảnh quê hương thanh bình
mùa Giáng Sinh khá rõ nét trong “ Niềm
Tin” của Anh Bằng với Đà Lạt thân thương có hoa anh đào đỏ thắm và Mimosa ánh
vàng:
Chắc
Đà Lạt vui lắm
Mimosa mimosa nở vàng
Anh đào khoe sắc thắm
Hương ngào ngạt không gian
Mimosa mimosa nở vàng
Anh đào khoe sắc thắm
Hương ngào ngạt không gian
Còn gì đẹp và thơ mộng hơn, dưới rừng
hoa đầy sắc hương lại có bóng dáng người em gái hồi hộp đợi anh về cùng nắm tay
chuyền hơi ấm trao thương:
Mấy
mùa giáng sinh trước
Chỗ hẹn anh chờ hoài
Lần này không về được
Hồi hộp đợi tin anh
Chỗ hẹn anh chờ hoài
Lần này không về được
Hồi hộp đợi tin anh
Hình ảnh trao thương và hiệp dâng lời nguyện Giáng Sinh
càng đậm nét hơn qua nốt nhạc của Đài Phương Trang vơi 2 mùa Noel:
Mùa Noel đó chúng ta quen bên
giáo đường.Mùa Noel đó anh dắt em vào tình yêu.
Quỳ bên hang sâu nghe lời kinh thánh vang cầu.
Nhìn nhau không nói nên câu
vì biết nói nhau gì đâu.
Rồi hình ảnh quê hương thanh bình, ấm áp và thân thương đó đã nhạt nhòa
trong lửa khói chiến tranh. Lúc này, dòng nhạc Giáng Sinh tuy có chút ảm đạm,
nhưng vẫn thắm đượm tình quê và tình người. Anh Bằng đã ghi lại nỗi lòng Giáng
Sinh từ
tiền đồn biên giới:
Lại một Noel nữaMấy mùa giáng sinh rồi
Anh ở đồn biên giới
Thương về một khung trời
Điểm đáng nói là dù giãi dầu nắng mưa sương gió,
người chiến sĩ nơi địa đầu vẫn an nhiên chiến đấu với niềm vui Giáng Sinh trong
tâm hồn:
Em biết chăng đời línhNắng sớm với sương chiều
Gió rừng rồi mưa lũ
Đã làm anh vui nhiều
Nguyễn văn Đông đã đón Giáng Sinh với tâm
tình ảm đạm hơn, tự hỏi sao nhân loại vẫn hững hờ say ngủ khi quê hương rên xiết
và kiếp người đọa đày:
Nhưng
từng đêm chiếc lá lìa ngàn
Đêm từng đêm giấc mơ kinh hoàng
Nhân loại còn ngủ say
bên những kiếp người quê hương đọa đày
Đêm từng đêm giấc mơ kinh hoàng
Nhân loại còn ngủ say
bên những kiếp người quê hương đọa đày
Tiếng chuông đêm Giáng Sinh đã làm tác giả
tê tái, như tiếng ngân sầu bi, bởi lẽ chiến tranh đã gây bao chia cách và nhớ
thương:
Ôi
đêm thánh vô cùnglời thương rền khắp muôn trùng
Người mau về đi ! đừng gieo biệt ly!
từng hồi chuông nửa đêm sầu bi
Quê hương chinh chiến còn thê thảm với những xác người trôi sông, những bước chân
biền biệt không trở lại qua nốt nhạc Trần Thiện Thanh:
Xác người nào trôi sôngQuay đầu về biển Đông
Những bước chân nào đi
Có khi không trở lại
Trong niềm khổ đau quê hương với đạn bom đạn ngút trời, Trần Thiện Thanh
đã thành khẩn hỏi Chúa có thấu chăng nổi khổ Việt Nam?
Lạy
Chúa tôi con người không đạoNhưng tin có Chúa ở trên cao
Con nghe trong đêm Việt Nam tối tăm
Những mìn bom hoen dấu
Lạy Chúa trên cao Chúa ở nơi nào
Từ niềm đau chất ngất, dân Việt đã hướng về trời cao, thì thầm những mơ ước
Giáng Sinh thành khẩn. Nơi tiền đồn, Ngân Giang đã ôm súng mơ ngày thôi chinh
chiến, để được sóng bước bên em:
Những đêm mưa
rơi nơi tiền đồn, ngồi ôm súng mơ màng ngày thôi chinh chiến
Em ơi ! mình về chung nhịp bước cùng đi lễ bên nhau và chắc em vui nhiều…
Em ơi ! mình về chung nhịp bước cùng đi lễ bên nhau và chắc em vui nhiều…
Anh
gom mây sao trời hoa lá dệt áo trắng cưới em
Hoa đăng chợt sáng mừng đêm giáng sinh về
Hoa đăng chợt sáng mừng đêm giáng sinh về
Anh Bằng phóng khoáng hơn, đã trải lên nốt nhạc
ước mơ hoà bình trên quê hương và toàn thế giới, mong cho những bước
chân xa vắng trở về chung bước bên nhau:
Cùng cầu cho thế giới
Cho nhân loại hoà bình
Cho đôi ta gặp lại
Trong một mùa giáng sinh.
Cho nhân loại hoà bình
Cho đôi ta gặp lại
Trong một mùa giáng sinh.
Ước mơ rồi nguyện cầu.
Trần Thiện Thanh đã khấn nguyện chiến
tranh sớm chấm
dứt và mây hồng về tô thắm quê hương khổ
đau:
Chúa ơi Chúa
ơi con người không đạo
Nhưng tin Chúa giúp đời thương đau
Như con tin trong một lần đã lâu
Những hờn đau thu ngắn
Để đám mây hồng âu yếm giăng ngang
Nhưng tin Chúa giúp đời thương đau
Như con tin trong một lần đã lâu
Những hờn đau thu ngắn
Để đám mây hồng âu yếm giăng ngang
Cùng
với Trần Thiện Thanh, Nguyễn
Văn Đông cũng chấp tay nguyện cầu cho quê
hương thanh bình:
Chiến cuộc mấy mươi năm
mệnh trời bắt gian truân
Lạy Chúa chinh chiến lâu rồi
cho mùa Giáng Sinh này đến Thanh bình Chúa ơi!
mệnh trời bắt gian truân
Lạy Chúa chinh chiến lâu rồi
cho mùa Giáng Sinh này đến Thanh bình Chúa ơi!
Với Trúc Hồ, tâm tình Giáng Sinh càng tha thiết.
Anh đã đến với Mẹ Maria, cảm tạ Mẹ Thánh đã dìu dắt tác giả qua cơn nguy khó
tuyệt vọng:
Khi con tuyệt vọng con tìm về với mẹ
Mẹ dìu dắt con vượt qua bao ngàn nguy khó
Tình mẹ bao la mang ánh sáng như tiếng chân trời
Mẹ nhắn nhủ con tình yêu là sức sống trên đời
Mẹ dìu dắt con vượt qua bao ngàn nguy khó
Tình mẹ bao la mang ánh sáng như tiếng chân trời
Mẹ nhắn nhủ con tình yêu là sức sống trên đời
Và trong niềm tín thác đó, người nhạc sĩ đã tâm
nguyện hiến thân cho đời, mang sứ điệp Giáng Sinh sưởi ấm muôn người:
Hôm
nay con về nguyện dâng lên mẹHồn xác của con từ đây và mãi mãi
Trọn đời hiến dâng mang sáng tình yêu cho người
Sống vì tha nhân cho đến hết đời con
Thật tuyệt vời. Đó chính là thông điệp Giáng
Sinh, thông điệp của TÌNH YÊU viết hoa. Đó cũng chính là thông điệp hoà bình
cho quê hương Việt Nam đang chìm ngập trong thương đau hận thù..
No comments:
Post a Comment