TRÁI CẤM
Từ buổi hồng hoang đầy phấn bụi
Địa đàng còn trái cấm trên cây
Người trai nguyên tổ – Adam –hái
Vì thắm men tình hương tóc mây
Cám dỗ bắt ta thèm trái cấm
Như thèm đời có những cơn say
Như thèm cảm giác, thèm hơi ấm
Thèm để con tim đổ mộng đầy
Cũ mốc, cũ meo, đời cũ mèm
Tình ta đã cũ, quá hơi quen
Thời gian cũng cũ, đi mòn lối
Cũ cả lời yêu: anh với em
Vẫn cũ, dù em thường đổi áo
Tô son, đánh phấn bao nhiêu lần
Dù thu đã bắt đầu thay lá
Mời đón thời gian, gợi ý xuân
Vẫn cũ, dù tim anh hóa kiếp
Để tình yêu đổi mới toanh toanh
Ái ân cũng đến hồi da diết
Rồi đám rong rêu bám cuộc tình
Cám dỗ bắt ta thèm trái cấm
Như thèm đời có những cơn say
Từ trong nguyên tổ, và nguyên tội
– Con rắn nằm khoanh trên nhánh cây
KHANG LANG
No comments:
Post a Comment