Ý XUÂN MÙA ĐẠI NẠN
Nắng xuân sưởi ấm cỏ
non
Đào mai hé nụ môi son
đượm tình
Dìu nhau từng bước
lung linh
Nay vòng tay lạnh thương
mình xót xa!
Gió xuân rượi mát thân
ngà
Ca dao thánh thót mẹ
già ru thương
Rèm thưa nắng lọt vào
song
Mà nay mưa ướt má hồng
nhạt phai
Vườn xuân em nhẹ gót
hài
Mây trời xỏa tóc trâm
cài vấn vương
Chân chim khẻ động hơi
sương
Giờ sao nặng chĩu cuối
đường quạnh hiu
Trời xuân ong bướm dập
dìu
Sơn ca tấu khúc nâng
chiều lên khơi
Hồn lơ lửng trí chơi
vơi
Sao nay trăng rụng giữa
trời hoang vu
Hương xuân phảng phất
ngàn thu
Phấn hoa lay động tâm
tư ngọt nồng
Rót nghiêng từng chén
rượu hồng
Bỗng đâu nhạt thếch rêu
rong tủi hờn
Sắc xuân thắm đượm non
bồng
Ngàn hoa thỏ thẻ suối
trong thầm thì
Tay đan tay ấm sơn khê
Nay sao mười ngón tái
tê ngọn buồn
Đành thôi một cõi hư
không
Thân tâm lạc nẻo giữa
dòng thương đau
Chuông chiều tỉnh giấc
chiêm bao
Bên kia bến hẹn đón
chào ánh xuân
Ngô Đức Diễm
No comments:
Post a Comment