CẢM
NGHIỆM GIÁNG SINH
Địa
đàng vội khép cửa
Màn
đêm đã
dần buông
Nguyên
tổ rời cõi phúc
Xuống
hồng trần đau thương
Trách
ai? Thôi đã muộn
Trái
cấm luôn gọi mời
Dễ
tin lời rắn độc
Yếu
đuối, ấy phận người
Eva
nếm mật ngọt
Nào
ngờ nuốt đắng cay
Adam
vướng tình lụy
Nửa
mình đó! Ai hay!
Trái
cấm! Ôi tội phúc!
Trần
thế ngập oan khiên
Chạnh
lòng cha nhân hậu
Cho
con một xuống trần
Ngôi Hai nay giáng thế
Thiên Chúa mang phận người
Giêsu, Adam mới
Maria, Eva tái sinh
Máng
cỏ xây ngôi báu
Sao
trời sáng đêm đen
Đem
Tin Mừng cứu rỗi
Đến
muôn đời muôn dân
Trái cấm thành mật ngọt
Khổ giá cây trường sinh
Nỗi chết thành nguồn sống
Giáng Sinh là phục sinh...
Ngô Đức Diễm
No comments:
Post a Comment