RU TA NGẬM NGÙI
Bong bóng vỡ ngoài song
Mưa nhỏ giọt trong lòng
Từng
cánh mộng tàn héo
Kiếm báu chém vào không
Một thời lên cung nhạc
Bước nhẹ như mây trời
Phấn
trắng vờn chữ nghĩa
Tang bồng gót lên khơi
Xa
quỷ vương dạo ấy
Mộng
đầy ắp trăng sao
Môi
dứt bầu sữa mẹ
Lòng
đòi đoạn hư hao
Đường đời xa vạn dặm
Nẻo đi chẳng lối về
Quê hương mờ sương khói
Chèo khua sóng não nề
Tạm dung mùa ly loạn
Những tưởng đã an nhiên
Đất bằng thôi bão lốc
Nào
ngờ dậy oan khiên?
Thế sự tim buốt nhức
Công lý thả trôi sông
Người quay lưng hờ hững
Người trở mặt cuồng ngông
Tự
do lần cửa khép
Sự
thật thành dối gian
Lương
tri mờ bụi cát
Đạo
tặc lên ngai vàng
Đất
hứa thành sa mạc
Rụng
từng cánh mộng tàn
Tương
lai treo cánh gió
Vời
xa cõi thiên đàng
Bóng đêm người lạc lối
Tủi
hận nuốt hờn căm
Lời nguyện cầu bi thiết
Đất trời có thấu chăng?
Ngô Đức Diễm
No comments:
Post a Comment