Thursday, August 30, 2018


GỬI NGƯỜI CÓ NÃO
                                                            Ngô Quốc Sĩ
                Bộ óc là cơ quan  phát sinh ý tưởng và điều khiển mọi sinh hoạt con người. Cụm từ “người có óc” ám chỉ những ai biết suy nghĩ và hành động khôn ngoan, hợp lý hợp tình và hợp thời. Ngược lại “người không óc” am chỉ những ai dại dột, thiếu suy nghĩ, hành động ngang tàng bừa bãi, có khi ngu xuẫn! Nhân Văn Giai Phẩm gọi người cộng sản là những “người khổng lồ thiếu trái  tim”, với  “bộ óc tí teo”, để diễn tả bản chất độc ác và ngu xuẫn, lạc hậu và thiển cận, chỉ biết sống theo cơ bắp và cái bụng..

Thursday, August 23, 2018


CUỘC RA ĐI CỦA NHỮNG KẺ HÁI KHẾ

Đất nào sinh ra tôi
Mẹ hiền nào nuôi thân tôi
Miền nào nuôi thân tôi
Mà giờ này tôi xa rồi.

Quê Hương Bỏ Lại là nhạc phẩm mà các ca sĩ hải ngoại di tản theo dạng thuyền nhân sau năm 1975 thường trình bày gây xúc động kiều bào vào thập kỷ 80 của thế kỷ trước.

Nội dung nhạc phẩm trải nỗi lòng của những người tị nạn rời xa quê hương, họ bỏ lại nhà cửa, ruộng vườn và không hẹn ngày trở lại.

Hơn 30 năm sau, nhiều người trong số họ đã trở về từ Khánh Ly, Chế Linh đến các ca sĩ trẻ hơn như Mạnh Quỳnh, Phi Nhung.

Nhưng làn sóng người Việt rời xứ sở ra đi ngày một nhiều hơn, sự ra đi của họ không bi tráng như những thuyền nhân trước kia, họ ra đi trên những chiếc máy bay với một lịch trình cho cuộc sống trước mắt ở xứ người đã được sắp xếp chu đáo bởi các công ty tư vấn, dịch vụ định cư.

Ngày nay trên đường phố quanh khu Bolsa của Nam Cali, thủ phủ của cộng đồng người Việt tị nạn nhan nhản những tấm biển quảng cáo cho dịch vụ định cư, du học, việc làm. Có rất nhiều gia đình quan chức cộng sản đã tìm đến Hoa Kỳ định cư theo diện đầu tư như gia đình Nguyễn Công Khế. Một nữ tổng biên tập một tờ báo ở Việt Nam là Hồ Thu Hồng với cái tên gọi là Beo Hồng cũng đã có mặt trên đất Mỹ từ lâu, tổng biên tập tờ báo Vietnamnet đình đám một thời là Nguyễn Anh Tuấn cũng như Beo Hồng, gia đình Tuấn hiện đã sinh sống tại Mỹ.

Trước mắt các bạn đã thấy ba tổng biên tập của ba tờ báo lớn Việt Nam, những tờ báo hàng ngày vẫn ca ngợi đảng và chính phủ Việt Nam đem lại tăng trưởng, đem lại hạnh phúc, tự do cho nhân dân, họ đã đưa gia đình đến nơi mà tờ báo của họ từng miệt thị, chửi bới thậm tệ để sinh sống. Những người kế cận họ lại điệp khúc khen chế độ Việt Nam , chửi Mỹ và đánh đấm kiếm tiền đưa gia đình sang Mỹ.

Vô vàn các nghệ sĩ, ca sĩ Việt Nam bằng cách nào đó như kết hôn, hợp đồng lao động đã kiếm cho mình được tấm thẻ xanh trên đất Mỹ.

Bây giờ tôi thường xuyên nhận được tin nhắn hỏi về việc định cư tại châu Âu. Một chủ nhà hàng lớn trong chuyến du lịch đến châu Âu, vốn là người quen cũ, ông ta hẹn tôi uống cà phê và bày tỏ ý định  tìm cách định cư tại châu Âu. Dự định của ông là mua nhà bên Hy Lạp với giá khoảng 250 ngàn Euro, chính phủ Hy Lạp đang khủng hoảng về tài chính, họ có chính sách bán nhà và cấp giấy định cư cho những người nước ngoài đến mua nhà. Người mua nhà ở Hy Lạp có giấy tờ đi lại trong khối Schengen tức đi lại trong 27 nước Tây Âu, với giấy tờ này người ta có thể sống và làm việc tại bất kỳ nước nào, miễn có việc làm và nuôi được bản thân không xin trợ cấp.

Rẻ hơn nữa là Latvia, với khoảng 150 nghìn Euro mua nhà bạn có thể sở hữu được tấm giấy phép như vậy.

Còn ở Đức thì giá đắt hơn, một gia đình có thể phải mất đến vài trăm ngàn để làm một dự án kinh doanh, nhà hàng, công ty tạo việc làm để đưa cả một gia đình đi.

Đỗ Liên, đại sứ danh dự Việt Nam ở Châu Phi, chủ hãng bảo hiểm AAA khi xưa nay đang cùng chồng sau sở hữu một nhà hàng lớn ở ngay trung tâm Berlin. Liên cùng chồng sau là Toàn và các con cái đã sống ở đây vài năm, họ vẫn đi đi về về Việt Nam điều hành việc làm ăn ở nhà. Quán của vợ chồng Toàn Liên sau vài năm mở để đưa cả gia đình sang, hiện đã sang bớt cổ phần cho Quán Ngon.  Số tiền vợ chồng Toàn Liên chuyển sang đầu tư đến hàng triệu Euro, riêng phần bếp đã vài trăm nghìn. Có đến hàng trăm, đó là con số tôi có thể biết về những người Việt Nam đầu tư sang Châu Âu để kiếm giấy tờ hợp pháp sinh sống ở châu Âu như vậy.

Ở Hung ngày càng nhiều người Việt hơn, với 60 nghìn euro cho gia đình 4 người và thêm khoảng 100 ngàn euro mua nhà, cả gia đình 4 người đã có giấy tờ. Trước đây Hung còn có chính sách nếu ai mua trái phiếu chính phủ khoảng 3-400 trăm ngàn euro gì đó sẽ được cấp thẻ xanh vĩnh viễn, chương trình này chấm dứt rất nhanh bởi người Trung Quốc nhanh chóng ùa đến. Sau ba năm trở lại Hung, trên con phố đi bộ đắt nhất của thủ đô Hung, bên dòng Đa Nuyp thơ mộng. Những con người từ xứ Tô Châu đã tìm đến đây để sống với một môi trường trong sạch, an toàn không ô nhiễm và đầy bạo lực như quê hương họ.

Đại sứ quan Hung ở Việt Nam không đủ người để giải quyết hàng đống hồ sơ xin mua nhà, xin tạm cư của người Việt.

Ở Hung mua nhà không bị hỏi tiền ở đâu ra, miễn là bạn mua nhà hay bất động sản ở Hung thì bạn có cầm valy tiền mặt đều được chấp nhận. Hình như sau bao nhiên năm gì đó bạn mới được bán đi.

Đấy là những người có tiền, những người ít tiền hơn họ chọn cách ra đi bằng đường du lịch sang Nga và trốn đường rừng vào Ba Lan, Lát Vi A rồi sang đến Đức, nơi có cộng đồng đông đảo người Việt đang sinh sống, những đồng bào cùng miền quê với họ sẽ giúp họ tìm việc làm và đợi thời gian tích luỹ số tiền sẽ hợp pháp hoá giấy tờ trên cơ sở điều luật nhân đạo của Đức như kết hôn, nhận bố, nhận con. Rất nhiều cô gái trẻ người Việt mặt non choẹt đẩy xe nôi trên đường phố Berlin. Một phụ nữ Việt Nam vào Đức lậu, có bầu và được một người có giấy tờ Đức nhận là bố đưa trẻ, cô và đứa bé được ở lại Đức và nhà nước chu cấp đầy đủ cho hai mẹ con. Năm sau cô sinh đứa thứ hai, một người đàn ông Việt chưa có giấy tờ nhận là bố đứa trẻ, anh ta sẽ được giấy tờ và trợ cấp. Với cách thức như thế, càng ngày càng nhiều nam nữ thanh niên Việt Nam tìm đến nước Đức qua con đường trốn từ Nga sang. Từ năm ngoái ở Ba Lan có kiểu những người Việt đi du lịch sang Châu Âu, sẽ đến Ba Lan tìm một công ty dịch vụ làm giấy tờ chứng nhận họ có hợp đồng lao động ở Ba Lan, giá chỉ 2 ngàn euro là có một giấy tạm cư 2 năm tại Ba Lan. Đây là những nghèo khổ, ở quê hương họ không có việc làm, không có tương lai. Họ phải vay mượn, cầm cố đất đai cho những đường dây đưa người lậu để mong đến được nước Đức đổi đời.

Canada và Úc là những nước dễ nhập cư nếu như bạn có hợp đồng lao động. Một phụ nữ có hai đứa con nhỏ , chị kiếm được hợp đồng làm chăm sóc người già ở Canada, thế là chị và hai đứa con giờ ở Canada đã 5 năm. Một thằng em tôi quen trên Facebook, mới ngày nào còn la oai oái việc thanh toán tiền thi công của đối tác chậm ở Việt Nam,  nay thấy ung dung đưa ảnh đang ăn hải sản bên Úc với con cua to đùng và gật gù khen ngon và rẻ hơn quê hương có mấy ngàn cây số ven biển của mình.

Những người ra đi sau này họ vẫn đi đi về Việt Nam để kiếm tiền bởi những quan hệ quan chức và các mối quan hệ làm ăn của họ vẫn đang hái ra tiền ở Việt Nam.

Một dự án hàng trăm triệu, hàng tỷ USD ở Việt Nam được thực hiện, tiền vốn chính phủ vay của nước ngoài, nhà thầu nước ngoài được phép thi công, các quan chức Việt Nam được nhà thầu lại quả  trung bình 15%. Hãy hình dung chỉ cần dự án 100 triệu là có 15 triệu đủ để cả chục gia đình quan chức Việt Nam có tiền may đất đai và giấy tờ định cư ở nước ngoài.

 Những dự án đó phá hoại môi trường, gây ô nhiễm không khí, đẩy người dân vào cảnh mất đất và giao thông chật chội, hỗn loạn, khiến người dân Việt Nam luôn chất chứa sự uất ức mà chính họ không hiểu nguyên nhân. Sự uất ức đấy tích tụ và thành những hành động tiêu cực khi gặp việc, có thể họ trộn chất độc hại vào thức ăn để bán kiếm lời để lại mối hoạ ung thư tràn lan, hoặc họ rút dao ra đâm nhau khi có chuyện xích mích , hay đường sá và phương tiện với tỉ thứ trong đầu người dân khiến mạng sống con người có thể chấm dứt trong tích tắc trên đường.

Nhưng những người hái khế ưu tú đã có phương án của họ, ra đi để tránh cho gia đình mình phải chịu chung những mối lo như thế ở Việt Nam, quê hương chỉ là nơi họ hái khế phục vụ gia đình mình.

Và càng nhiều những người ra đi như  dạng hái khế ( không phải người nghèo đi trốn lậu ) theo dạng đầu tư như trên, họ để lại đàng sau càng nhiều ô nhiễm môi trường, xã hội loan lạc, bệnh tật ở quê hương Việt Nam.


Được đăng bởi Thanhhieu Hieubui vào lúc 02:13




Wednesday, August 22, 2018

THU TỚI

Gió thu đã đùa nhau ngoài cửa sổ
Se lạnh làn da, màu lá ngả sắc vàng
Ta chợt thấy đời ngắn thêm một quãng
Như bỗng dại khờ, như bỗng hoang mang
Cứ mỗi bận thu về gõ cửa
Mùa thu phô vẻ đẹp khó ngờ
Tôi lại thấy lòng mình man mác
Một nỗi buồn sâu lắng, vu vơ
Thu đang đến, nghĩa là đông sắp đến
Vàng hôm nay, để trơ trọi ngày mai
Một mùa đông tái tê lạnh giá
Chẳng ai mong vẫn cứ đến từng ngày
Ngẫm thấy cuộc đời ta cũng vậy
Tuổi trẻ dại khờ, ai nghĩ đến tương lai?
Chợt tuổi già đến lúc nào không rõ
Bỗng thấy nợ nước, nợ nhà nặng cả hai vai
Ta nợ với tiền nhân muôn thuở trước
Đã để giang san vẫn dưới gót quân thù
Ta nợ với muôn đời sau hậu thế
Nỗi nhục muôn đời, rửa mãi đến ngàn thu
21/8/2018
J.B Nguyễn Hữu Vinh

Thursday, August 16, 2018


TRƯỜNG SƠN TRONG MẮT EM

                                                             Ngô Quốc Sĩ
          Đôi mắt là nét đẹp gợi cảm và quyến rũ của người con gái. Lưu Trong Lư thấy mắt em là “dòng sông” cho hồn anh bơi lặn. Xuân Diệu nhìn  “giòng sông trôi” trong mắt kỹ nữ. Quang Dũng mơ “chiều u uẩn” trong mắt người Sơn Tây. Văn Nguyên Dưỡng, nhà thơ khoác áo trận nực mùi chinh chiến, lại thấy cả núi đồi thiêng Trường Sơn ngan ngát trong mắt em!
          Bài thơ “Ta thấy Trường Sơn trong mắt em” đã khởi đầu với nét đẹp tuyệt vời của Trường Sơn buổi khai nguyên với “suối reo thác mộng núi thẳm rừng ngàn.”. Đây là vùng linh địa “tay với trời mắt vời biển cả”  hộ phù dân Việt xây đắp non sông:
                   Là con cháu Lạc Hồng
                   Đứng cõi Bắc bạt núi khai sông
                   Xây thành đắp lũy
                   Dựng tổ quốc nghìn năm
                Hình ảnh oai hùng của tiền nhân còn chiếu rạng sử xanh với Trưng Triệu đuổi Hán, Lê Lợi diệt Minh, Hưng Đạo thắng Nguyên và Quang Trung phá Thanh..Trường Sơn qủa là vùng “địa linh nhân kiệt” với khí thiêng sông núi, hòa hợp đất trời, mở cửa vào Bắc Trung Nam với ba dòng Hồng Hà, Hương Giang và Cửu Long, hun đúc bao anh hùng liệt nữ, nuôi dưỡng ý chí trường tồn và quyết tâm giữ nước của con cháu Hùng Vương:
                   Ôi nước non cẩm tú
                   Truờng Sơn ơi
                   Trường Sơn
                   Gánh một gánh giang sơn
                   Ba cửa mở
                   Dân một lòng giữ nước
                   Bốn cõi trời yên
          Trường Sơn xưa là thế! Nhưng hôm nay, Trường Sơn đã biến dạng, mất thiêng, từ khi giặc từ Bắc vô Nam, đem cờ đỏ về tắm máu dân tộc! Thật vậy, khi cộng sản là “trùng độc” dấy lên, lập đường mòn Hồ Chí Minh xâm nhập vào Nam, thì núi rừng tan tác, đất nước ngả nghiêng:
                   Chúng dấy lên như côn trùng
                   Hay san sát từng bầy như loài khỉ lửa..
                   Răng nhô mông đỏ
                   Xẻ núi lấp đường..
                   Đẵn cây phá núi
                   Lập con đường mòn thông suốt..
                   Đường mòn Hồ Chí Minh
                   Cho quân rợ cộng trẩy vào Nam
          Từ đó, non sông ngập lửa máu, dân Việt già trẻ lớn bé đều  trở thành nạn nhân của bạo tàn và hủy diệt:
                   Ngất trời lửa đỏ
                   Khe sanh thành biển khói
                   Huế thành đô oán hận ngộp trời
                   Đập đầu con nhỏ
                   Siết cổ người già
                   Giết..
                   Chôn sống..
                   Tội ác tày trời!
          Rồi như một phi lý lịch sử, miền Nam lọt vào tay rợ cộng sau 20 năm chiến đấu kiên cường. Qúa uất ức, bao chiến sĩ đã tuẫn tiết để bảo toàn danh dự, và bao người đã rời bỏ quê hương sống đời lưu vong:
                   Chúng đã chiếm miền Nam
                     đồ này đổ nát
                   Anh hùng đành tuẫn tiết
                   Quân tử cũng xa ba
                   Hiền nhân bôn viễn xứ
           
          Nguyên nhân gây thảm họa chính là chế độ cộng sản độc tài phi nhân. Tuyên truyền cộng sản vẫn rêu rao  độc lập tự do hạnh phúc”, thực chất chỉ là đói nghèo, khốn khổ. Trong khi thiểu số tư bản đỏ, sống phè phỡn trên lầu cao cửa rộng, trong những biệt phủ sang giàu với ngà voi gỗ qúy, thì dân chúng sống lây lất trên vỉa hè, nơi công viên như kẻ ăn mày:
                   Chủ nghĩa gì
                   Cộng sản
                   Đói thiếu ăn
                   Đau thiếu thuốc..
                   Người già
                   Trẻ thơ đói khát
                   Bới rác tìm cơm!
          Đó là chưa nói tới thảm nạn buôn người trong chủ trương xuất khẩu lao động, làm dâu xứ người, nhất là nô lệ tình dục, gây bao tủi hổ cho dân tộc, trong khi tập đoàn lãnh đạo cứ thẳng tay bóc lột hà hiếp:
                   Trai làm phu nô lệ
                   Gái bán thân xứ người..
                   Bay ngồi trên ngồi trốc
                   Tham tàn
                   Bóc lột      
          Đày đọa và giết chết dân lành, bọn con hoang Hà Nội  còn nhẫn tâm dâng hiến gia tài của mẹ cho ngoại bang. Tổ tiên đã từng căn dặn “không để một tấc  đất lọt vào tay giặc”, thế mà giờ đây, bọn Chiêu Thống lại đem  Nam Quan Bản Giốc, biển đảo và tài nguyên gỗ qúy làm qùa cho tay giặc:
                   Từng mảnh đất
                   Bây đêm dâng ngày bán
                   Mất Ải Nam Quan
                   Bản Giốc
                   Mất Hạ Long Trường Sa
                   Mất Vinh cho Formosa
                   Biển chết..
          Những vùng đất trù phú như huyết mạch của Việt Nam như Nha Trang Vũng Tàu Đà nẵng cũng biến thành  khu du lịch tràn ngập người Hoa, như thể khu tự trị của Bắc triều:
                    Mất Đà Nẵng Nha Trang
                   Mất Bình Duơng Vũng Tàu
                   Trời đất chung thành sầu
                   Ôi còn đâu còn đâu!
          Thế là giang sơn Việt nam đã bị chú con trời  nuốt sống!. Dân Việt trắng tay!  Còn đâu Sài Gòn ngà ngọc, Huế mộng mơ, Hà Nội ngàn năm văn vật!
                   Còn đâu
                   Ôi Hà Nội
                   Huế
                   Sài Gòn
                   Ôi Trường Sơn
                   Trường Sơn
                   Đã chết
          Tất cả chỉ còn là nước mắt tủi hận, là con tim héo hắt, là nỗi lòng đứt đoạn. Mắt em lệ trào. Mắt dân Việt cũng lệ tuôn ướt má:
                   Mắt em vương lệ trào
                   Khép chặt
                   Ta còn gì nữa đâu
                   Ta còn gì nữa đâu!
           Dân Việt mất hết! Tất cả đều do bọn cộng sản vô tâm bán nước cầu vinh, giữ đảng để giữ ghế, với chắc tâm “còn đảng thì còn mình”. Phải nói đây là tội phạm lịch sử đáng nguyền rủa muôn đời, trời không dung đất không tha:
                   Rừng Trường Sơn bao nhiêu lá
                   Là bấy nhiêu tội ác bây bày ra
                   Trời sẽ không dung đất cũng không tha
                   Mưa Trường Sơn không dội sạch
                   Nước biển Đông không tẩy hết
                   Khí thiêng đất trời này bay giết chết
                   Từ lâu
          Giờ đây, đồng cảm với dân Việt, nhà thơ chỉ còn biết chấp tay nguyện cầu anh linh tổ tiên về cứu vớt dân tộc, giúp con Việt gìn giữ tiếng Việt và hồn Việt:
                   Hỡi tổ quốc núi sông
                   Xin khôi phục khí thiêng
                   Hỡi tổ tiên anh hùng
                   Giữ cho còn
                   Tiếng nói 
          Hẳn nhiên còn tiếng Việt thì còn đất Việt, như Phạm Quỳnh đã khẳng định “Tiếng ta còn thì nước ta còn”, nên tác giả đã nguyện cho tiếng Việt đừng mai một:
                    Để tương lai Việt Nam
                   Biết cười và biết khóc
                   Viết thành thơ thành sách
                   Cho đầy trang sử
                   Oai hùng và bất khuất
                   Của những nghìn năm xưa
          Trong niềm tin tưởng vào sự hộ phù của tổ tiên sông núi, Văn Nguyên Dưỡng đã đứng dậy, thét roi Phù Đổng, hẹn với quê hương dân tộc một ngày về:
                   Ta thấy Truờng Sơn trong mắt em
                   Trường sơn sương dựng khói xây thành
                   Gió bình minh gợn sóng
                   Áo rừng xanh…
                   Hẹn với càn khôn
                   Xoay dần nhật nguyệt
                   Chân cứng đá mềm
                   Lối mòn thăm thẳm
          Đó là đường về. Đó là con đường Việt Nam đã quét sạch bóng thù..


Wednesday, August 15, 2018


TAN TÁC "GIẤC MƠ TRUNG HOA" !!!


   Chưa bao giờ "giấc mơ Trung Hoa" trở nên vời xa như lúc này. Không thể có.. "tơ lụa" trong làm ăn chụp giật, gian dối và ăn cắp (công nghệ). Những cụm từ... tự sướng đó - nói như cựu TBT Đảng CS Liên Xô Gorbachev, càng bộc lộ bản chất "tuyên truyền và dối trá" của chủ nghĩa Cộng sản. Và đã đến lúc con hồ ly tinh phải hiện nguyên hình. 

   Xã hội TQ đang rối loạn cả trong kinh doanh lẫn trong nội bộ chính trị của nhà cầm quyền. Các khẩu hiệu bài xích Mỹ và phương tây đã được gỡ bỏ trên các tờ báo TQ. Hình ảnh đánh bóng cho vị Vua suốt đời Tập Cận Bình cũng đã tháo bỏ trên đường phố. Tất cả nhằm tránh làm cho Donald Trump...mích lòng.

   Thị trường chứng khoán được ví như mạch máu của nền kinh tế của một Quốc gia. Mạch máu bị "nhồi", bị cắt đứt, cơ thể sẽ... đột quỵ. Hãy nhìn xem bảng điện tử TTCK  hiển thị mạch máu TQ đỏ lòm và liên tục lao dốc không phanh mấy tuần qua, khắc biết tương lai TQ sẽ ra sao. Không đợi lâu. Chỉ chưa tròn 1 tháng kể từ khi Donald Trump khai chiến Trade War với TQ, kinh tế nước này đã rơi xuống vị trí thứ 3 thế giới (sau Nhật Bản) và sẽ còn giảm sâu nữa chưa biết chừng.

   Hết Sri Lanka, nay đến Malaysia, Myanmar, Thái Lan; rồi các nước Châu Phi, và xa hơn nữa là các nước Nam Mỹ thân cộng...đã ngán ngẩm kiểu làm ăn cẩu thả, chụp giật bằng những công nghệ cũ kỹ, lạc hậu như thế nào. Hàng loạt dự án "con đường tơ lụa" của TQ tại các nước này đã bị đình hoãn. 

    Trong cuộc chiến thương mại Mỹ -Trung, có lẽ lo sợ sẽ tới.. lượt mình (nếu ủng hộ TQ), Nga đã bày tỏ thái độ rất dứt khoát : Ngoảnh mặt và chuyển sang công kích Trung cộng quyết liệt.

   Cả thế giới quay lưng với thằng chuyên đánh võ mồm và ăn cắp (công nghệ). Liên minh Châu âu EU, Canada, Úc, Nhật và cả Nga đã đứng về phía Mỹ. Các nước này cũng đang cân nhắc ra đòn trừng phạt kinh tế (tăng thuế hàng hóa nhập khẩu) đối với TQ...

   Những tuyên bố.. lên gân trên Báo Hoàn Cầu của TQ chỉ là phản ứng yếu ớt mang tính "sĩ diện" là chính. Vì chính họ cũng biết rằng sẽ không đủ "đạn" - mức thuế tăng lên đối với hàng hóa nhập khẩu của đối thủ, để chơi tay đôi với Mỹ trong cuộc chiến tranh thương mại mà phần thắng chắc chắn thuộc về Donald Trump.
   Các dấu hiệu kinh tế lẫn ngoại giao đều cho thấy Nhà Trắng sẵn sàng kích hoạt các gói tăng thuế trị giá 200 tỷ USD sắp tới, và bồi thêm cú đánh...đoạt mạng 500 tỷ vào cuối năm nay.

   Không đẹp trai, hào hao phong nhã như B. Clinton; tâm thức cũng không nhân văn và lý luận sắc sảo như B.Obama..., nhưng ưu điểm của Donald Trump: Nói 
là làm. Và chỉ trong chưa đầy 2 năm trên cương vị Tổng thống,  D.Trump đã kéo giảm tỷ lệ thất nghiệp của người dân Mỹ xuống con số thấp nhất kể cả 2 đời Tổng thống trước đó cộng lại.
   Còn nhớ khi ra tranh cử với bà Clinton ông Trump đã cảnh báo rằng chính (hàng hóa giá rẻ) Trung Quốc đã đánh cắp cơ hội việc làm của hàng triệu người dân Mỹ. Và mục tiêu đầu tiên của ông là tạo việc làm cho số đông người dân Mỹ. Nước Mỹ trên hết. Đó là nội dung tranh cữ Tổng thống của D. Trump. Nay đã gần một nửa nhiệm kỳ đầu tiên, D. Trump phải thực hiện lời hứa của ông với người dân Mỹ trước khi trở thành Tổng thống Mỹ.
   Mới đây, khi trả lời phỏng vấn Đài Truyền hình CNBC, D. Trump đã bộc bạch: "Tôi đã sẵn sàng để đi đến áp đặt mức thuế lên đến 500 tỷ USD đối với tất cả hàng hóa TQ. Tôi làm điều này không vì mục đích chính trị, mà làm những điều đúng đắn cho đất nước ". Ông nói thẳng đúng phong cách... Cowboy Texas rằng "chúng ta đã bị TQ lừa dối trong một thời gian dài..."

   Tháng 3/2018 Ủy ban đánh giá kinh tế và An ninh Mỹ đã công bố 10 cách thức lừa đảo của TQ để đánh cắp bí mật thương mại, xâm phạm quyền sở hữu trí tuệ. Trong danh sách này có hoạt động tấn công mạng của tin tặc TQ hòng thu thập các dữ liệu công nghệ sx (bí mật kinh doanh) của DN Mỹ. Trước thực trạng này các nghị sĩ Mỹ cho rằng các biện pháp trừng phạt thương mại của TT Trump đối với TQ có ý nghĩa rất quan trọng để bảo vệ sự công bằng trong hđ kinh doanh. Và rất có thể cả hai phe Cộng hòa và Dân chủ đều cùng bỏ phiếu ủng hộ D. Trump trong cuộc chiến này với TQ.
   Theo số liệu của Cục Dân số HK, trong năm 2017 khối lượng hàng hóa TQ nhập khẩu vào Mỹ đạt hơn 505,5 tỷ USD so với 129,9 tỷ USD hàng hóa Mỹ nhập vào TQ. Có nghĩa là thâm hụt mậu dịch thương mại của Mỹ với TQ là hơn 375,5 tỷ USD trong năm này. Chỉ riêng 5 tháng đầu năm 2018 thâm hụt thương mại của Mỹ với TQ đã là 150 tỷ USD.
   Điều đáng nói là TQ đã áp đặt một điều kiện phi lý đối với DN các quốc gia muốn hoạt động tại TQ trong đó có DN Mỹ, và xem đó như điều kiện tiên quyết: Phải chuyển giao công nghệ cho phía TQ. Chiến lược này được vận dụng làm nền cho "giấc mơ Trung Hoa" vào năm 2025. Với các chuyên gia kinh tế Mỹ, đây là hành động "ăn cắp chất xám" có tổ chức. Vì là thị trường rộng lớn, đông dân nhất thế giới - 1,4 tỷ người, nên nhiều đời Tổng thống Mỹ trước đó đã... lơ đi điều này. Tuy nhiên, Donald Trump đã nghĩ khác và làm khác. Và câu trả lời đanh thép của Trump chính là khởi động cuộc chiến Trade War với TQ.
   
   Cách làm giàu của tỷ phú Bill Gates khác hoàn toàn với tư duy làm giàu "chụp giật" của tỷ phú TQ Jack Ma - ông chủ của chuỗi mua bán trực tuyến Alibaba.

   Nhưng ở đời người ta chỉ có thể lừa dối nhau được vài lần. Đâu có thể lừa nhau mãi được. Cái ác sẽ phải chết. Và đó là cái kết của ... con đường nhầy nhụa, của "giấc mơ Trung Hoa"

   Mỹ, Liên minh Châu âu EU, Canada, Úc, Nhật, Nga ...và cả thế giới đã ngoảnh mặt với thằng Tàu chệch thiếu lương tâm mà thừa gian xảo.

   Nó sẽ chết đi trong cô đơn và sự ghẻ lạnh của loài người. 

   Cuba giờ đã khác. Sự thừa nhận người dân được quyền tư hữu đất đai (trong Hiến pháp) cho thấy nước này chuẩn bị từ bỏ CNCS. Thằng Ủn, trước cái đói nghèo lưu cữu bao năm là.. đàn em thân thiết, chung vách với Tàu cộng tự thấy rằng  vẫn ngóc đầu không lên, không thể đem mấy cái quả tên lửa gắn đầu đạn hạt nhân ra ăn thay cơm, giờ cũng nghĩ khác. Có vẻ như Ủn muốn.. quay đầu là bờ? 

Còn ai chơi với thằng Tàu cộng?


Thanh Nguyen







TRỊNH XUÂN THANH CÓ THỂ TRỞ LẠI ĐỨC
Vũ Đông Hà (#Danlambao) –
Với những dữ kiện thông tin đến từ các trang báo uy tín của Đức và Slovakia, sự việc Bộ trưởng Bộ Công an Tô Lâm chỉ đạo và có mặt tại chỗ trong cuộc bắt cóc Trịnh Xuân Thanh đã không còn là mối nghi ngờ gì nữa. Đối diện với những thảm họa bang giao Việt-Đức và nhu cầu thông qua Hiệp ước Thương mại Tự do EVFTA, Hà Nội không còn chọn lựa nào khác là phải trao trả Trịnh Xuân Thanh trở về Đức theo yêu cầu của Bá Linh. Nhiều thoả thuận đã được đồng ý bởi 2 phía từ cuối năm 2017 theo lời công bố của Tham tán công sứ ĐSQ CSVN tại Đức là Nguyễn Hữu Tráng, cũng như theo dự đoán của bà Petra Schlagenhauf - luật sư của Trịnh Xuân Thanh.
Điểm mấu chốt của việc thương thảo giữa Hà Nội và Bá Linh là Hiệp định Thương mại Tự do VN-EU (EVFTA). Xác suất cao là Cộng đồng chung Âu châu, trong đó Đức là quốc gia dẫn đầu, sẽ không thông qua EVFTA nếu Hà Nội không giải quyết vấn đề Trịnh Xuân Thanh theo đòi hỏi của chính phủ Đức. Dĩ nhiên bên cạnh yêu cầu này còn có những yêu sách khác của EU đặt ra đối với Hà Nội như thực thi Công ước của Tổ chức Lao động Quốc tế ILO, vấn đề môi trường và giám sát việc thực thi EVFTA.
Một trong những yêu cầu của Bá Linh đã được đáp ứng bởi Hà Nội là trả tự do cho Ls Nguyễn Văn Đài sang Đức vào tháng 6/2018.
Trong khi đó tại Slovakia, vụ cựu Bộ trưởng Bộ Nội vụ Robert Kaliňák bị nghi ngờ có liên quan với Bộ trưởng Công an Tô Lâm trong việc bắt cóc Trịnh Xuân Thanh đã tạo nên một cuộc khủng hoảng chính trị.
Thủ tướng Slovakia, ông Peter Pellegrini tuyên bố chính phủ của ông sẽ điều tra đến tận gốc mọi sự liên quan, dính líu của quan chức Slovakia trong vụ bắt cóc Trịnh Xuân Thanh.
Bà Denisa Sakova, Bộ trưởng Bộ Nội vụ đương nhiệm đã gặp ông Joachim Bleicker - Đại sứ Đức tại Slovakia để cam kết Bộ Nội vụ Slovakia sẽ hợp tác với Đức trong việc điều tra vụ bắt cóc Trịnh Xuân Thanh. Bên cạnh đó, bà Sakova đã ra lệnh đình chỉ công tác đối với 14 nhân viên cảnh sát Slovak hộ tống phái đoàn Tô Lâm vào ngày 26/06/2017 để những cảnh sát này có thể dễ dàng làm nhân chứng cho cuộc điều tra.
Tuy nhiên, ông Andrej Kiska -Tổng thống Slovakia không tin là bà Sakova sẽ tiến hành một cuộc điều tra khách quan vì bà này được xem là cánh tay phải của cựu Bộ trưởng Nội vụ Robert Kaliňák - người đã gặp Tô Lâm tại khách sạn Bôrik trước khi Trịnh Xuân Thanh được chuyển sang đoàn xe ra phi trường Milan Rastislav, bay sang Moscow và về Hà Nội làm người đầu thú theo phiên bản của Nguyễn Phú Trọng.
Tổng thống Andrej Kiska đã lên tiếng yêu cầu bãi nhiệm bà Denisa Sakova. Thủ tướng Pellegrini cũng tuyên bố là sẽ chỉ thị xúc tiến điều tra cả hai bộ trưởng tiền nhiệm lẫn đương nhiệm Kaliňák và Sakova.
Với khủng hoảng chính trị ở tầm mức lớn xảy ra tại Slovakia, cuộc điều tra buộc sẽ thực hiện đến nơi đến chốn với sự theo dõi của truyền thông và quan tâm của đại chúng. Nó sẽ phơi bày những quan hệ giữa Bộ trưởng công an Tô Lâm với Bộ Nội vụ Slovakia; những đổi chác, hối lộ giữa Hà Nội với cựu thủ tướng Robert Fico; vai trò của Lê Hồng Quang - cố vấn ngoại thương của ông Fico và là người được Fico bổ nhiệm làm Đại biện lâm thời Sứ quán Cộng hòa Slovakia tại Việt Nam sau vụ bắt cóc Trịnh Xuân Thanh thành công.
Mọi việc sẽ không thể dừng lại ở mức thoả thuận giữa Hà Nội và Bá Linh vào cuối năm ngoái. A can of worms / một hũ giòi đã bị khui ra và Ba Đình sẽ không còn có thể có những thương lượng ngầm với các chính khách Đức khi mà mọi sự đã bị phơi bày trước công chúng Đức lẫn Âu châu.


Thursday, August 9, 2018


ÂN XÁ QUỐC TẾ PHẢN ỨNG VỀ VỤ BẮT GIỮ BLOGGER HUỲNH THỤC VY

Việt Nam: Blogger Huỳnh Thục Vy cần phải được trả tự do ngay lập tức
Phản ứng trước vụ bắt giữ nhà hoạt động nhân quyền Việt Nam nổi tiếng, Huỳnh Thục Vy, bởi công an thị xã Buôn Hồ, tỉnh Đắc Lắc sáng ngày hôm nay, bà Clare Algar, Giám Đốc phụ trách điều phối toàn cầu của Ân Xá Quốc Tế nói:
“Vụ bắt bớ này không gì khác ngoài mục đích chính trị nhằm dập tắt một trong những tiếng nói mãnh mẽ nhất cho nhân quyền ở Việt Nam.
“Thông qua các hoạt động xã hội và viết blog nhằm ủng hộ quyền của phụ nữ, các sắc dân thiểu số và nhân quyền nói chung, Huỳnh Thục Vy đã làm việc không ngưng nghỉ để phát giác các vụ đàn áp nhân quyền và buộc những người quyền thế phải chịu trách nhiệm. Vì vậy, cô và gia đình của mình đã chịu sự giám sát, đe dọa và sách nhiễu liên tục của các cấp chính quyền.
Chúng tôi hối thúc chính quyền tỉnh Đắk Lắk trả tự do cho Huỳnh Thục Vy ngay lập tức và vô điều kiện, và kêu gọi chính quyền Việt Nam chấm dứt việc đàn áp có hệ thống nhắm tới các hoạt động xã hội ôn hòa”.
Thông tin thêm
Huỳnh Thục Vy là người sáng lập ra tổ chức Hội Phụ Nữ Nhân Quyền Việt Nam, với mục tiêu cổ vũ các giá trị của nhân quyền và ủng hộ các nhà bảo vệ nhân quyền là nữ giới. Cô thường xuyền viết blog về các vụ đàn áp nhân quyền bao gồm cả những vụ đàn áp nhắm tới các sắc dân thiểu số ở quốc gia này.
Cô bị khoảng 30 nhân viên công an bắt giữ lúc 7 giờ sáng hôm nay nhưng không có bất cứ lệnh bắt nào. Công an quay trở lại nhà của cô một vài giờ sau đó và lấy đi nhiều thứ, bao gồm máy tính, điện thoại, sách, quần áo và máy quay phim. Hiện nay, không ai biết Huỳnh Thục Vy đang ở đâu.
Trong suốt năm vừa rồi, chiến dịch trấn áp nhằm vào giới bất đồng chính kiến ở Việt Nam đã trở nên trầm trọng với nhiều nhà hoạt động bị bắt bớ, xét xử bất công và kết án tù, điều này cũng gây ra làn sóng bỏ chạy khỏi đất nước của nhiều người.



CHƯỞI VÀ CHỬI
                                                                   Ngô Quốc Sĩ
            Đấu tranh bất bạo động có nhiều hình thức. Nào là xuống đường biểu tình hay tọa kháng. Nào là hội thảo kiến nghị hay tuyên cáo. Nào là  hội luận hay cầu  nguyện hiệp thông..Nhưng mới đây, xuất hiện một hình thức đấu tranh, tuy cổ điển, nhưng có thể nói là hữu hiệu và hợp thời, đáp ứng tình hình sôi bỏng tại Việt Nam hôm nay. Đó là chửi hay chưởi theo tiếng Trung…
          Chưởi, mà chưởi độc, thì phải nêu tên Trần Vàng Sao, là một người đã từng “ăn cơm quốc gia thờ ma cộng sản”, sau đó thức tỉnh, làm thơ chửi cộng sản với những lời lẽ cay độc hết chỗ nói. Nhất là khi từ “chưởi” đi với chữ “tau” thay vì “tao”, thành cụm từ “tau chưởi” càng có tính cách bình dân đại chúng như văn chương dân gian phỉ nhổ chế độ.
          Nếu hỏi chưởi  ai thì hãy nghe nhà thơ thẳng thắn trả lời là chưởi cả dòng họ, từ người sống cũng như người chết, không trừ một ai, nội ngoại cha con cháu chắt của lũ người bán nước buôn dân:
                   Mười hai nhánh họ bây đem lư hương bát nuớc
                   Giường thờ chiếu trải sắp hàng ra  đây
                   Đặng nghe tau chưởi
          Mười hai nhánh họ gồm những ai? Trước tiên là “tụi bây”, bọn côn đồ đang vỗ ngực tự hào là kẻ chiến thắng. Tác giả chửi thẳng vào mặt, không cần nói cạnh khóe, không cần bóng gió:
                   Tau chửi bây
                   Tau chưởi thẳng vào mặt bây
                   Không bóng không gió
                   Không chó không mèo
          Và chưởi luôn cả cha mẹ con cháu, đứa mới biết đi cũng như đứa đã lớn, tất cả đều phải  chết thảm trong vạc dầu sôi, vất xác liệng hồn xuống đáy địa ngục:
                   Tau chưởi cho cha mẹ bây có chết cũng mồ xiêu mả lạc
                   Đọa xuống ba tầng địa ngục bị bỏ vào vạc dầu..
                   Tau chưởi cho con cái bây đứa mới đi đứa đã lớn
                   Sa chân sẩy tay đui què sứt mẻ nửa đòi nửa đoạn
          Nếu hỏi tại sao phải chưởi thì câu trả lời khẳng quyết là vì chế độ hôm nay chỉ là bầy sâu ác độc, là lũ rắn gian manh, là đàn cú nham hiểm, ngày đêm chỉ rình mò đem nọc độc và con mắt cú vọ để hãm hại dân tộc:
                   bây sâu độc thiểm phước
                   bây thủ đoạn gian manh
                   bây là rắn
                   toàn là rắn
                   như cú dòm nhà bệnh
                   đêm bây mò
                   ngày bây rình
                   dưới giường
                   trên bàn thờ
                   trong xó bếp
          Bầy sâu lũ rắn đàn cú đó đã sử dụng mọi thủ đoạn để hại người, để giết chết dân tộc bằng miệng nói ngược nói xuôi, thay trắng đổi đen, ngậm máu phun người:
                    bây ăn tai nói ngược
                   ăn hô nói thừa
                    đòn xóc nhọn hai đầu
                   ngậm máu phun người
                   bây bứng cây sống trồng cây chết
                   vu oan giá hoạ
                   giết người không gươm không dao
          Không nói ra thì ai cũng biết, thế nào là ngậm máu phun người? Chỉ cần biểu tỏ lòng yêu nước, chống ngoại xâm, thì bị kết án là “phá rối trật tự an ninh.” Chỉ cần lên tiếng đòi tự do dân chủ trị thì bị luận xử là “âm mưu lật đổ chế độ.”  Hay “bị kích động do thế lực thù địch.”
          Còn chưởi để làm gì thì rõ ràng không phải chỉ là chưởi cho suớng miệng, cho hả dạ, mà cốt yếu là một chiêu thức đấu tranh, một ngón đòn độc hiểm nhằm giật sập lâu đài đao phủ, rồi liệng tất cả bọn phản bội xuống đáy địa ngục để làm sạch xã hội, để cứu rỗi trần gian:       
                   tau chưởi cho bây chết hết
                   chết sạch hết
                   không còn một con
                   không còn một thằng
                   không còn một mống
                   chết tiệt hết
                   hết đời bây
          Hòa theo tiếng chưởi của Trần Vàng Sao, còn vang vọng tiếng chửi của Lão Báng, cũng không kém cay độc. Nhà thơ đã chỉa thẳng mũi dùi vào những tên cộng sản đầu sỏ, mà không nói thì ai cũng biết, đó là tập đoàn Trung Ương đảng gồm khoảng 200 đứa, và cả lũ đàn em đang cúi đầu làm tay sai cho Tàu chệt:
                    Có bọn da Việt óc Tàu
                   Không nhận là tay sai
                   Chúng nó 200 đứa
            Lão Báng cũng không nương tay với những người dân Việt tại quê nhà, muốn an thân, như lúa lép bay vèo trước gió, làm nhục cả truyền thống dận tộc hào hùng, bôi đen cả lịch sử oanh liệt:
                        Một bọn ở dưới ngây ngây
                   Dại dại
                   Dân Việt đếm được chín tư triệu
                   Lúa lép
                   Gió thổi bay vèo
                   Chịu làm thân chùm gửi
          Đặc biệt, Lão Báng còn hướng về một số người Việt hải ngoại, nỡ quên căn cước tị nạn và thân phận lưu vong của mình, chạy theo lối sống  đua đòi dị hợm, quên cả cội nguồn, quay lưng với những nỗi đau chất ngất của đồng bào tại quê nhà:
                   Cái điều muốn chửi thề văng tục
                   Là bọn hải ngoại
                   Chết tiệt
                    Ăn cho mập dư mỡ động cỡn lên cơn
                   Nước mất nhà tan trốn biệt
          Nhóm người lưu vong này đã bị tha hóa, vui chơi phè phỡn bên lề thời cuộc. Ngày đêm son phấn lòe loẹt, áo mũ nghêng ngang, khoe sang khoe giàu, mặc kệ ai xuống đường biểu tình yểm trợ quốc nội, cử hành lễ chào cờ tôn vinh chính nghĩa quốc gia.  Thay vì hòa đồng vào tiếng hát chuyển lửa về quê hương của Trúc Hồ, Việt Khang, Phan Văn Hưng, Thu Sương ,Đình Đại, lại rủ nhau xếp hàng nghe nhạc ru ngủ, kể cả tiếng hát của những văn công từ Hà Nội gửi ra trong chủ trương giao lưu văn hóa:
                   Ca nhạc tốn tiền rủ nhau sắp hàng
                   Đánh má phấn bận áo vét
                   Di coi người khác biểu tình
                   Cử hành lễ chào cờ..
          Mặc cho đồng bào rẫy chết tại quê nhà. Mặc cho cộng đồng tị nạn biểu tình yểm trợ đấu tranh trong nước. Mặc cho dân Việt bị đóng đinh trên khổ giá búa liềm, bọn người vong thân cứ vùi đầu trong những thú vui rẻ tiền, thản nhiên ngồi uống cà phê tán dóc, dương mắt chó mà không dám sủa trước bất công và bất nhân của bọn đao phủ đang hủy diệt cả một dân tộc:
                   Một bọn ngồi cà phê
                   Dương mắt chó
                   Biểu đừng chửi sao được
                   Con bà nó
                   Bắn mẹ hết cho xong!
          Trần Vàng Sao, Lão Báng, và còn biết bao nhà thơ khác đang cùng với các ca nhạc sĩ, gieo vần thơ, bấm nốt nhạc, đốt lên ngọn lửa đấu tranh. Đó là tiếng thi ca yêu nước, làm bừng dậy cuộc cách mạng dân chủ đang được châm ngòi tại Việt Nam..