CHỢT
NHỚ
Buổi
sáng
Gió
lùa vào song
Nắng
ấm len vào khung cửa
Gót
nhẹ lướt trên thảm cỏ
Chợt
buồn
Đóa
quỳnh hồng vừa héo
Một
nhan sắc tàn tạ
Đời
rã cánh phù dung
Buổi
trưa
Nắng
cháy đỉnh đầu
Mặt
trời lửa bốc đỏ chói
Mệt
nhoài núp bóng tùng xanh
Chợt
mát
Giòng
đời lửng lơ mấy trắng
Nỗi
đau xưa cũ lắng dần
Trái
tim gõ nhịp phù vân
Buổi
chiều
Mặt
trời xuống núi
Hoa
vàng ngái ngủ triền đồi
Cuộc
đời xế chiều ngả bóng
Chợt
lạnh
Tóc
xanh nay đã đổi màu
Bàn
tay mười ngón thấm mỏi
Bốn
phương bằng hữu còn ai?
Buổi
tối
Ngắm
vầng trăng khuyết
Mộng
mơ lấp mãi chưa đầy
Khẻ
nhấp Hồ trường chén hận
Chợt
tỉnh
Chí
trai tang bồng lỗi hẹn
Ta
đã lạc mất lối về
Quê
hương chìm khuất mù khơi
Nửa
khuya
Trăn
trở gối mộng
Cánh
bướm vờn lối đi xưa
Chân
chim rón rén ngõ trúc
Chợt
nhớ
Một
thời bảng đen phấn trắng
Gót
giày sột soạt lá bàng
Ru
ta vào giấc bình yên
Ngô Đức Diễm