ĐÔNG GIÁ ĐẤT KHÁCH
Bên
ấy xuân về, quê ửng nắng
Bên
này tuyết giá lại vào đông
Hoa
lá quê tôi cười đón gió
Cây
cỏ quê người đẫm tuyết sương
Lòng
quê đất khách buồn vời vợi
Mái
ấm quê nhà có ấm không?
Sông
nước còn nguyên dòng sữa mẹ
Hay
đã biến chất, lòng đục trong?
Quê
người tạm dung miền đất hứa
Những
mong ngày tháng bớt cô đơn
Nào
hay muôn nẻo đường cô quạnh
Tiếng
quốc xoáy sâu nỗi đoạn trường
Mộng ước bình yên trong giấc điệp
Sao
mãi thao thức vạn nỗi niềm
Phố
phường cháy đỏ mùa bạo loạn
Vỉa
hẻ nức nở máu oan khiên
Nữ
thần hớn hở nâng đuốc sáng
Tự do lên cao vút tầng xanh
Giờ ngập sâu đầm
lầy gian dối
Giết chết dân chủ truyền
thống hùng anh
Ai xảo trá mị dân lừa phỉnh
Vờ quỳ gối dấu mộng cường quyền
Công lý bẻ cong lương tri biến chất
Pháp luật thả trôi thế lực kim tiền
Ai nỡ giết thai nhi vô tội
Còn rêu rao tôn trọng nữ quyền
Máu nhuộm đỏ ngai vàng đao phủ
Ôi lãnh đạo! Hoang thú cuồng điên
Ai đẩy giang sơn tới bờ vực thẳm
Biến đất nước thành xã nghĩa dối gian
Tội ác ngàn năm thảm họa lịch sử
Hủy diệt con người nhức buốt tâm can
Trời lạnh giá, mùa đông tâm não
Cành chết khô lá rụng đầy sân
Xuân chưa về, tết ngoài song cửa
Chờ đông qua, xuân lại, xuân tươi
Hiệp
chủng quốc hồi sinh phục hoạt
Vạn
nẻo đường bừng dậy cờ hoa
Gian
tà vẫy tay chào thua chính nghĩa
Nữ
thần xua đuổi bóng tối điêu ngoa
Ngô
Đức Diễm