Thursday, December 31, 2020

 

ĐÔNG GIÁ ĐẤT KHÁCH


Bên ấy xuân về, quê ửng nắng

Bên này tuyết giá lại vào đông

Hoa lá quê tôi cười đón gió

Cây cỏ quê người đẫm tuyết sương

 

Lòng quê đất khách buồn vời vợi

Mái ấm quê nhà có ấm không?

Sông nước còn nguyên dòng sữa mẹ

Hay đã biến chất, lòng đục trong?

 

Quê người tạm dung miền đất hứa

Những mong ngày tháng bớt cô đơn

Nào hay muôn nẻo đường cô quạnh

Tiếng quốc xoáy sâu nỗi đoạn trường

 

Mộng ước bình yên trong giấc điệp

Sao mãi thao thức vạn nỗi niềm

Phố phường cháy đỏ mùa bạo loạn

Vỉa hẻ nức nở máu oan khiên

 

Nữ thần hớn hở nâng đuốc sáng

Tự do lên cao vút tầng xanh

Giờ ngập sâu đầm lầy gian dối

Giết chết dân chủ truyền thống hùng anh

 

Ai xảo trá mị dân lừa phỉnh

Vờ quỳ gối dấu mộng cường quyền

Công lý bẻ cong lương tri biến chất

Pháp luật thả trôi thế lực kim tiền

 


Ai nỡ giết thai nhi vô tội

Còn rêu rao tôn trọng nữ quyền

Máu nhuộm đỏ ngai vàng đao phủ

Ôi lãnh đạo! Hoang thú cuồng điên

 

Ai đẩy giang sơn tới bờ vực thẳm

Biến đất nước thành xã nghĩa dối gian

Tội ác ngàn năm thảm họa lịch sử

Hủy diệt con người nhức buốt tâm can

 

Trời lạnh giá, mùa đông tâm não

Cành chết khô lá rụng đầy sân

Xuân chưa về, tết ngoài song cửa

Chờ đông qua, xuân lại, xuân tươi

 

Hiệp chủng quốc hồi sinh phục hoạt

Vạn nẻo đường bừng dậy cờ hoa

Gian tà vẫy tay chào thua chính nghĩa

Nữ thần xua đuổi bóng tối điêu ngoa

                             Ngô Đức Diễm

 

 

 

 

 

 

Thursday, December 17, 2020

 

NGƯỜI KHÔNG CÔ ĐƠN

                         Kính tặng TT Trump

Thập tự giá điểm giờ tắt thở

Chúa thốt lên “Sao Cha bỏ con”

Con một Thiên Chúa đành sao! Cô đơn

Giã từ trần thế vô tình vô cảm

 

Cô đơn khởi từ Bê Lem lạnh vắng

Chiên lừa hà hơi sưởi ấm thay người

Lòng Mẹ quặn thắt nước mắt tuôn rơi

Hài nhi run lạnh cõi đời hiu quạnh

 

Cô đơn tím đọng ngày buồn tử nạn

Môn đệ xa Thầy sợ vướng nhục hình

Dân chúng reo hò thập tự đóng đinh

Trần truồng tắt thở! Ngôi Hai cứu thế

 

Cô đơn tuyệt đối mồ chôn nhỏ bé

Thân vùi hang tối vải bọc xác thần

Ngài đã chết, chết thật trăm phần

Đấng ban sự sống nay đành khuất tử!

 

Chúa đồng hành phận người khách lữ

Từ bỏ phú quý vâng theo mệnh trời

Bàn chân ngạo nghễ lay động vành nôi

Thách đố tình đời mặt người dạ thú

 

Đầu môi ngọt ngào sau lưng đao phủ

Tôi trung hôm qua địch thủ hôm nay

Cúi mặt giã từ tình nghĩa phôi phai

Bài học thế thái nhân tình nẻo thuộc

 

Tội nghiệp cho người, thương đời leo dốc

Thánh giá trên vai chĩu nặng! Than ôi

Tát cạn đầm lầy rửa sạch tanh hôi

Cứu nguy tổ quốc bên bờ vực thẳm

 

Thế giới hững hờ mong người chết thảm

Nhà nước ngầm bốn phía bủa vây

Một thân một mình tay níu trời mây

Quyết thách đố cuồng phong bão tố

 

Người không cô đơn, Chúa không ruồng bỏ

Cha không bỏ con, dân chẳng bỏ người

Triệu chân bước theo nhịp tim chơi vơi

Nữ Thần nâng đuốc mừng người chiến thắng…

                                                Ngô Đức Diễm

 

 

 

 

 

Wednesday, December 2, 2020

 

SINH NHẬT TỰ TÌNH

 

Ta mừng sinh nhật ta

Tuổi hạc bóng xế tà

Men nồng ấm môi lạnh

Thế sự ôi! Can qua

 

Cháu con xa không lại

Sợ bóng vía cô vy”!

Tình cha xin tạ lỗi

Đành thôi! Kiếp sinh ly

 

Vợ thương chồng, ừ nhỉ!

Chia ngọt đắng tuổi đời

Đá dẫu mòn trăng khuyết

Nước chảy một giòng thôi

 

Bạn bè bốn phương trải

Vạn nỗi niềm trao nhau

Một mình nay quạnh vắng

Độc nhấp chén bể dâu

 

Men vào từng thớ thịt

Tình vương vấn không thôi

Bóng hình nào thấp thoáng

Xưa ấy mãi không vơi!

 

Mừng ta thêm tuổi hạc

Túi hận đầy nước non

Mặc thói đời đen bạc

Nghĩa tình mãi sắt son

 

Cổ lai hy thất thập

Thọ nhỉ? cũng hư hao

Men cay gọi thi hứng

Ta cười với trăng sao

          Ngô Đức Diễm